Vì vậy lúc này nàng mới không dò người ra nữa, Thời An nhìn chung quanh một vòng, phát hiện chỗ sân ở phía Đông Nam khác biệt so với những nơi khác. Nhánh cây chết héo có nhiều cành cây mọc um tùm, giống như đã rất nhiều năm không được người xử lý qua nhưng cái sân kia lại chiếm một khoảng đất không hề nhỏ.
Thời An không khỏi nhìn thêm vài lần, càng thêm thấy cảnh sắc xung quanh bốn phía và sân không hề hợp nhau, giống như là ở giữa một chùm nho no đủ mọng nước đột nhiên xuất hiện một trái nho bị thối rữa.
Nàng đè xuống cảm giác quái dị, chỉ về phía cái sân kia hỏi vai ác: “Đó là chỗ nào vậy?”
Mục Trì Thanh nhìn thoáng qua, nói: “Đó là sân của con dâu trưởng Mục gia, bây giờ không có ai ở hết.”
Thời An a một tiếng, không nghe ra vẻ lạnh nhạt trong giọng nói của vai ác và cũng không suy nghĩ vào sâu bên trong. Cho đến khi nàng đột nhiên nhanh trí nhận ra rằng con dâu trưởng Mục gia không phải là mẫu thân của vai ác sao!
Nàng đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía người bên cạnh, khó khăn nói: “Vậy cái sân kia không phải là nơi ở của mẫu thân ngươi lúc còn sống sao?”
Mục Trì Thanh gật đầu nhìn qua: “Có muốn đi qua xem một chút không? Ta cũng rất lâu rồi không có đi qua đó.”
Thời An hơi hơi hé miệng, giọng điệu của vai ác quá mức bình tĩnh khiến nàng không biết nên bắt đầu an ủi từ đâu.
Nàng đi xuống từ trong đình giữa hồ, đi bộ không đến nửa khắc thì đã tới tiểu viện kia, trên cửa lớn sơn màu đỏ loang lổ có treo một cái khóa rất nặng, chói lọi cảnh cáo người rảnh rỗi không nên bước vào đây.
Thời An vừa định tìm xem ở trong cửa hàng coi có thể tìm ra cái gì mở khóa được không thì nhìn thấy Mục Trì Thanh nắm lấy cái ổ khóa, nhẹ nhàng gõ một cái, lỗ khóa phát ra một tiếng lạch cạch nặng nề, sau đó mở ra.
Nếu không phải lúc này không thích hợp, nàng thật muốn vỗ tay khen đối phương.
Từ cửa viện đi vào, ập vào trước mặt là một hơi thở hoang vắng suy bại, bởi vì đã rất lâu không có người xử lý nên bồn hoa vốn dĩ tinh xảo bị cỏ dại mọc tươi tốt thay thế, trên bức tường bị dây đằng khô bao phủ.
Đôi mắt của Mục Trì Thanh giống như giếng cổ không hề gợn sóng, mỗi một đời sau khi nắm được quyền lực trong tay thì hắn sẽ bước vào đây, đốt hết những dấu vết xưa cũ này. Luân hồi quá nhiều lần nên đã không còn cảm giác gì hết, hắn cũng đã sắp quên mất dung mạo của người phụ nữ kia.(TN x T Y T)
Hắn đ�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.