Thời An từ chối lời đề nghị đi dạo trong phủ của Mục Trì Thanh.

Nàng tìm thấy một cuốn sách để giải trí ở trên kệ sách của vai ác. Sau đó, nàng chống cằm, ngồi vào ghế thái sư ở thư phòng lật sách đọc.

Vốn dĩ chiếc ghế gỗ đỏ có chút lạnh và cứng. Nhưng sau khi được trải một lớp đệm dày và mềm thì nó trở nên ấm áp. Mục Trì Thanh còn lấy cho nàng một chiếc chăn mỏng, đắp lên trên đùi.

Thời An nhìn những sợi lông tơ màu trắng của chiếc chăn, chỉ sợ đây không phải đồ vật thường dùng của tiểu phản diện. Nàng muốn hỏi một chút nhưng lại sợ chọc trúng sở thích kỳ quái của đối phương.

“Ta nghĩ có khả năng nàng sẽ xuất hiện ở thư phòng cho nên đã cho người chuẩn bị trước.” Mục Trì Thanh đoán được nàng suy nghĩ gì, khóe môi hơi nhếch lên, cười nói: “Hôm qua mới vừa mang vào. Vốn ta còn cảm thấy hơi sớm, nhưng hiện tại lại vừa đúng lúc.”

Thời An vô cùng cảm động, đột nhiên cảm thấy chiếc chăn nhỏ đắp trên đùi mình càng ấm áp hơn.

Nàng yên tĩnh đọc sách một lúc, các chữ nàng đều biết. Nhưng chữ phồn thể hơi khó đọc, nàng cũng không có thói quen viết chữ dọc, nhìn vài trang lại mất tập trung, ánh mắt lại di chuyển tới trên mặt vai ác.

Sau khi nhìn chằm chằm Mục Trì Thanh một lát, Thời An gọi hệ thống, hỏi: “Chờ hoàn thành trò chơi, tôi có thể tải xuống bộ ảnh nào không?”

Hệ thống gật đầu: “Ký chủ muốn bao nhiêu cũng được!”

Thời An cảm thấy hài lòng. Sau khi đuổi hệ thống xuống lại tiếp tục đọc vài hàng sách, rồi lại liếc nhìn người vài cái, lặp đi lặp lại như vậy vài lần, nàng cảm thấy mắt mình sáng lên không ít.

Mục Trì Thanh ngồi ngay ngắn sau bàn làm việc, tỉ mỉ xử lý công văn còn đang dang dở. Hắn nhìn có vẻ bình tĩnh, kỳ thật sau gáy đã sắp nóng bỏng. Hắn hy vọng Thời An thu hồi ánh mắt, nhưng lại mong ánh mắt nàng có thể luôn dừng lại ở trên người hắn.(TN x T Y T)

Chỉ là đối phương có tiết tấu riêng, tựa như một con mèo cao quý lười biếng, chống cằm, chỉ thỉnh thoảng lại nhìn một cái để lấy lòng mình.

Mục Trì Thanh buộc bản thân phải tập trung tinh thần, không để ý đến ánh mắt thỉnh thoảng dừng ở trên người hắn. Hắn phải nhanh chóng xử lý xong công vụ mới có thể quang minh chính đại đi ra ngoài cùng với nàng.

Thời gian ban ngày trôi qua dưới bầu không khí yên tĩnh này rất nhanh, lại tựa như mỗi khắc đều trôi qua rất dài.

Cuối cùng Mục Trì Thanh cũng viết xong một nét cuối cùng. Hắn cử động thân thể cứng đờ của mình. Hắn không nhịn được nhìn về phía trước mặt, lại không nhìn thấy đ�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play