Bên kia, trên mỏm đá ngoài sơn động.

Người vốn dĩ còn đang ngồi ở bên cạnh lại đột nhiên biến mất không thấy đâu, chỉ còn lại một chén trà đặt cẩn thận trên mặt đất, hơi nóng của chén trà bốc lên, chờ đợi có người nâng lên.

Mục Trì Thanh quay đầu lại, tầm mắt dừng lại một lát, khóe môi hơi mím lại, xẹt qua một đường cung, hắn duỗi tay đoạt lấy chén trà, đầu ngón tay mơn trớn độ ấm lưu lại trên vách chén, trầm mặc uống một ngụm.

Ánh mặt trời đỏ rực hiện ra nơi chân trời, dần dần lên cao, không biết khi nào mới có thể đuổi theo nàng ấy.

Tuy rằng có hơi ngoài ý muốn khi không giữ được đối phương lại, nhưng mỗi lần Thời An đột nhiên biến mất đều làm Mục Trì Thanh cảm thấy bất lực thất bại, mặc dù không đếm được hắn đã luân hồi bao nhiêu lần, hắn cũng chưa bao giờ có loại cảm giác vô lực này, bởi vì một khi loại trừ giam cầm, những người đã từng đó chỉ có thể ở trong lòng bàn tay của hắn tham sống sợ chết, Thời An xuất hiện khiến lần đầu tiên hắn mơ hồ có loại cảm giác hoảng hốt không nắm bắt được.

Mục Trì Thanh hơi híp mắt lại, áp vẻ bất an trong lòng xuống.

Ngón tay cầm chén trà từ từ siết chặt, không sao cả, chỉ cần chờ thêm một năm nữa, ngày hai mươi ba tháng chín năm sau hắn lại có thể nhìn thấy nàng.

Mặt trời dâng lên cao, treo ở bầu trời, chén trà bưng trong tay đã sớm lạnh thấu xương, Mục Trì Thanh ngửa đầu uống cạn, vạt áo nhỏ như ẩn như hiện, hắn buông chén trà không, không liếc mắt nhìn sơn động phía sau, không chút lưu luyến nào xuống núi rời đi.

***

Một năm cũng chỉ có bốn mùa, xuân đi thu tới, chỉ là một nháy mắt mà thôi.

Tiểu viện vốn dĩ không có người hỏi thăm không biết khi nào đã trở lên náo nhiệt, người đến người đi, khách đến đầy nhà, trên dưới Văn Uyên không ai không biết con tin đến từ nước Thịnh kia gần đây rất được Hoàng Thượng coi trọng.(TN x T Y T)

Hôm nay hai mươi ba tháng chín, sinh nhật Mục Trì Thanh, Hoàng Thượng Văn Uyên còn muốn vì hắn cử hành cung yến, Mục Trì Thanh lấy cớ tế điện vong mẫu để từ chối, lý do này đánh vào hiếu đạo, Hoàng Thượng Văn Uyên cũng chỉ đành từ bỏ.

Biệt viện mới có thêm không ít nô bộc, nhưng mà Mục Trì Thanh còn ở tại tiểu viện lúc trước, chỉ là tiểu viện đã được tu sửa qua một lần, từ rách nát không chịu được đến rực rỡ hẳn

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play