Độc Đạo Gian Hành - Nam Đô Phệ Thiên

Chương 25 Xuất hiện đại man nhân


1 năm

trướctiếp

Lăng Hổ bước tới, hắn cao hơn Ngạo Hoa Đô hai cái đầu, từ trên nhìn xuống Ngạo Hoa Đô, hắn cười âm u nói " Đã đánh sư đệ của ta, vậy thì hôm nay ta sẽ bẻ gãy đầu ngươi, để cho ngươi biết cũng không phải ai ngươi cũng có thể trêu chọc".

Ngạo Hoa Đô cười phá lên, hắn nói " Ôi ta thật sợ hãi, nếu ngươi đã muốn đánh nhau, vậy thì nhào vô, tiểu gia muốn chứng kiến sức mạnh của ngươi ".

Lăng Hổ vỗ tay nói " Khá khen cho dũng khí của ngươi, nhưng mà ngươi sẽ không có cơ hội để chứng kiến sức mạnh của ta, bây giờ ngươi có thể chết được rồi ".

Ngạo Hoa Đô không có một chút sợ hãi, ngược lại còn rất hưng phấn, ánh mắt sáng rực hừng hực chiến ý, khí thế không ngừng kéo lên, cực hạn đỉnh phong nhất Hồn Thần cảnh. 

Lăng Hổ nhíu mày, hắn nhìn ra trạng thái của Ngạo Hoa Đô, không giống như là sợ hãi, tuy hắn nói hùng hồn như thế, nhưng hắn cẩn thận, vì ba sư đệ này của hắn, chỉ thấp hơn hắn hai tinh, nhưng cả ba còn không đánh lại.

Giờ nhìn Ngạo Hoa Đô, ánh cảm giác có chút nguy hiểm, nhưng vì tự tin vào thực lực bản thân, cùng với sự cuồng ngạo, hắn cũng chẳng quan tâm là mấy, ở trước thực lực mạnh mẽ, chiêu trò gì cũng chẳng đáng để ý.

Hắn phóng thích khí tức tự thân, ngũ tinh Tử Hà cảnh cuồng bạo phát ra, khí thế lạnh lẽo sát phạt bao trùm cả không gian nơi đây.

Hắn lao nhanh tấn công tới Ngạo Hoa Đô, vung ra nắm đấm, sát khí lạnh lẽo bao phủ cánh tay, hung hăng đánh tới Ngạo Hoa Đô, hắn ra tay không nương từ, muốn trong một chiêu giải quyết Ngạo Hoa Đô. 

Ngạo Hoa Đô cười to vô cùng phấn khích, hắn cũng đánh ra một đấm, lần này hắn chỉ dùng lực lượng tự thân, không dùng tới Phong Lôi quyền, chỉ là sức lực của thân thể, hắn muốn kiểm tra thực lực của bản thân.

Đùng

Hai quyền va chạm với nhau, tạo ra một tiếng nổ lớn, năng lượng cuồng bạo tràn ngập không gian, khí lãng càn quét xung quanh, hai quyền vô cùng mạnh mẽ, lực phản chấn đem hai đẩy lui.

Khí lãng cường đại bạo phát, chấn cho nhiều đệ tử xung quanh đều lùi lại về sau, ai náy đều kinh hãi không thôi, ánh mắt ngưng trọng nhìn hai người, chỉ so thân thể thôi, mà lực lượng bạo phát cường đại như thế, nếu là bọn họ chắc là một quyền đánh bại.

Lăng Hổ nghiêm nghị, hắn âm trầm nhìn Ngạo Hoa Đô, cánh tay hắn đang không ngừng run rẩy, cả cánh tay tê dại, hắn không ngờ lực đạo thân thể của Ngạo Hoa Đô lại mạnh như vậy.

Hắn cũng thầm sợ hãi, chỉ là Hồn Thần cảnh, sao hắn lại mạnh như thế, đáng lý ra là hắn sẽ là người áp đảo, vì cảnh giới hắn cao hơn rất nhiều, Ngạo Hoa Đô không thể cùng hắn tranh phong mới đúng.

Ngạo Hoa Đô nở nụ cười tà khí, hắn bóp bóp nắm tay, hưng phấn nói " Lại tới, ngươi cũng nên ăn ta một quyền ".

Hắn lao nhanh về phía Lăng Hổ, nắm đắm cường đại đánh ra, thẳng vào mặt Lăng Hổ mà đánh, nắm đắm đơn thuần là lực đạo, không có dùng tới năng lượng tinh khí.

Lăng Hổ nhíu mày, hắn cũng đánh ra một đấm, hung hăng va chạm với Ngạo Hoa Đô, nhưng lần này hắn lại không đỡ được, một quyền mạnh mẽ của Ngạo Hoa Đô, đem hắn đánh bay đi.

Tâm thần Lăng Hổ sợ hãi trầm xuống, nguy hiểm cùng cực đang tới, hắn cố chuyển động thân thể, xoay tròn đứng lại, nhưng Ngạo Hoa Đô lại đánh tới.

Một quyền mạnh mẽ đánh vào mặt hắn, hung hăng đánh bay hắn đi, lực đạo cuồng bạo đánh Lăng Hổ gãy hết hàm răng, ở giữa không trung điên cuồng phun máu.

Aaaa

Đau đớn kịch liệt, hắn té ngã nằm run rẩy trên mặt đất, đầu đau đớn vô cùng, choáng váng mù mịt.

Ngạo Hoa Đô không dừng lại, hắn tiếp tục đánh tới, Lăng Hổ còn chưa kịp lấy lại tinh thần, Ngạo Hoa Đô lại đánh một quyền vào bụng hắn, lại đánh hắn bay đi mấy trượng.

Lăng Hổ đau đớn co người lại, gương mặt đỏ bừng như con tôm luộc, máu tươi không ngừng tràn ra, ánh hắn đỏ ngầu, toát ra sự sợ hãi kinh khủng. 

Ngạo Hoa Đô chậm rãi đi tới, từ trên nhìn xuống, hắn nói " Làm sao, chẳng phải ngươi rất hung hăng muốn giết ta sao, như thế nào lại yếu đến như thế chứ ".

Lăng Hổ da mặt run run, hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã, đúng là khi nảy hắn nói rất mạnh miệng, nhưng giờ lại bị người ta đánh bại, nhục nhã xấu hổ không thôi.

Cũng không phải hắn yếu, mà là Ngạo Hoa Đô quá mạnh, Lăng Hổ được gọi là dã man nhân, thì cũng biết hắn mạnh mẽ tàn bạo cỡ nào, nhưng lại thất bại dưới tay Ngạo Hoa Đô. 

Nhiều đệ tử xung quanh cũng kinh hãi không ngớt, lúc đầu bọn họ cho là Ngạo Hoa Đô nhất định sẽ bại, nhưng nào ngờ người bại là Lăng Hổ.

- " Tên này mạnh như thế, ngay cả Lăng Hổ cũng không phải đối thủ ".

-" Xong rồi, sau này lại ra một man nhân, chúng ta nhất định khó sống ".

Thấy Ngạo Hoa Đô mạnh mẽ, Lưu Thư Mộng thở ra một hơi nhẹ nhõm, nàng thật lo lắng cho hắn, sợ hắn thất bại, bị người đánh đập. 

Nhưng lúc này, ba tên sư đệ Lăng Hổ bất ngờ tấn công nàng, khống chế uy hiếp, ba người họ dẫn Lưu Thư Mộng đi tới, một tên nhìn Ngạo Hoa Đô rồi nói " Ngươi thả sư huynh bọn ta ra, nếu không bọn ta nhất định sẽ giết nàng ".

Ngạo Hoa Đô xoay người nhìn lại, ánh mắt hắn co rút, cơn tức giận trôi dậy, ánh mắt bắn ra sát khí nhìn họ nói " Các ngươi dám ".

Một tên nói " Ngươi thả sư huynh bọn ta ra, thì bọn ta sẽ thả nàng ".

Ngạo Hoa Đô híp mắt nhìn bọn họ, lạnh lùng nói " Các ngươi uy hiếp ta sao ".

Aaaa

Nói rồi hắn đưa chân lên rồi đạp mạnh xuống, đạp thẳng lòng ngực Lăng Hổ, hắn đau đớn kêu gào, vừa mới thở được một hơi, lại bị Ngạo Hoa Đô đánh, hắn đau đến mức thở không nổi, gân xanh nổi lên, hắn oán hận nhìn ba sư đệ của mình.

Ba tên sư đệ kia kinh hãi, bọn họ đang khống chế Lưu Thư Mộng, vậy mà Ngạo Hoa Đô còn dám đánh sư huynh bọn họ, một tên run giọng nói " Ngươi chớ làm càn, nếu không ta nhất định sẽ giết nàng ".

Ngạo Hoa Đô cười lên đầy tà khí nói " Vậy sao, ngươi giết nàng ta nhìn thử xem ".

Vừa nói hắn vừa đè chân xuống, nhấn mạnh vào ngực Lăng Hổ, lực đạo càng tăng lên, Lăng Hổ đau đớn, vô cùng thảm thiết, hắn không còn sức để kêu gào nữa, máu tươi từ trong miện liên tục trào ra, tròng mắt trừng sấp rớt ra ngoài, hắn cảm thấy mạng sống đang bị đe dọa, sấp cận kề cái chết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp