Đại phu nhân ở bên ngoài nghe những lời nói của Lưu Khắc Huân và Tư Uyển thì không khỏi thở dài.
Tính khí của Lưu Khắc Huân chẳng khác mấy với phụ thân hắn.
Đại phu nhân dù xuất thân gia đình phú thương có tiếng, việc buôn bán có mấy ai qua được bà.
Dù là thế nhưng cũng chỉ là con gái của một thương buôn mới nổi, không thể so sánh với mấy vị tiểu thư danh môn vọng tộc.
Năm đó, người muốn gả cho phụ thân của Lưu Khắc Huân nhiều vô số kể, chỉ cần ông ấy bước ra đường thì nữ nhân xếp hàng dài nhìn theo, trong số các cô gái năm đó có một người hiện đang làm quý phi trong cung.
Rốt cuộc ông ấy chỉ chung tình với nữ nhân từng cầm chổi đuổi đánh ông vì hiểu nhầm ông là hái hoa tặc.
Cả ngày hôm đó Đại phu nhân như người mất hồn, buổi tối lại không thể chợp mắt.
Bà cứ miên mang suy nghĩ về chuyện của con trai mình.
Dù năm đó người của Lưu gia đối xử với bà rất tốt, không câu nệ xuất thân nhưng bên ngoài thì không như thế.
Một thời gian dài trở thành tâm điểm bàn luận của mọi người không hề dễ chịu gì, rất may là có phụ thân của Lưu Khắc Huân đồng hành bên cạnh.
Hiện tại Lưu Khắc Huân một lần nữa lập lại chuyện năm đó.
Thân phận của Tư Uyển lại càng khó xử hơn.
Đại phu nhân không xem nặng việc con trai mình lấy một người hầu, chỉ là Liễu quý phi đã ngỏ lời với bà về hôn sự với quận chúa.
Việc Lưu Khắc Huân lấy một người hầu trong phủ làm thê tử mà từ chối quận chúa đương triều, nếu làm người trong cung kia không vui thì Lưu Khắc Huân, còn có Lưu gia phải làm sao đây?
...***...
Hôm sau, Đại phu nhân đích thân xuống bếp nấu mì đoàn viên.
Lưu Khắc Huân tự nhiên chạy đến muốn phụ.
Được một lúc Đại phu nhân dò hỏi một chút về chuyện tình cảm của Lưu Khắc Huân.
Lúc đầu, cả hai chỉ cùng nhau nói chuyện phiếm, sau một lúc Đại phu đột nhiên hỏi Lưu Khắc Huân có người trong lòng hay chưa.
Sao người chuyển chủ đề nhanh quá vậy?
Mẫu thân không phải là lo cho con sao.
Ngưng một chút Đại phu nhân tiếp tục nói.
Thật ra, yến tiệc trong cung hôm trước Liễu hoàng quý phi đã lên tiếng ngỏ ý muốn kết thông gia với nhà ta.
Nghe đến đây, Lưu Khắc Huân bất giác ngừng động tác, nhìn chầm chầm Đại phu nhân.
Vậy ý của mẫu thân thế nào?
Đại phu nhân nhìn ra Lưu Khắc Huân đang lo lắng thì vỗ vỗ nhẹ lên bàn tay của con trai.
Theo lời của nội tổ mẫu con, ta đã cho người đi tìm hiểu về vị Liễu quận chúa đó.
Từ những thông tin mà người mà ta phái đi, có thể nói Liễu quận chúa không có gì quá đặc biệt, cũng chỉ có một số thông tin đơn giản.
Một tiểu thư khuê cát ít ra khỏi nhà thì điều đó rất bình thường.
Nhưng Tứ cô cô lại đích thân ra ngoài điều tra, tin mà muội ấy mang về khác xa với mọi việc mà ta biết trước đây.
Đại phu nhân thở dài.
Ai biết được Liễu quận chúa được Hoàng thượng khâm phong lại mang không ít tiếng xấu.
Tính cách thì chanh chua đanh đá.
Lại không hiểu vì sao những chuyện không tốt của Liễu Hoa chỉ trong một đêm không cánh mà bay.
Nhưng cũng không vì chuyện này mà đêm Trừ Tịch của Lưu gia mất đi không khí vui vẻ.
Mấy năm nay năm nào Cao Việt với Chu Ân đều đến ăn cơm đoàn viên cùng người nhà Lưu gia.
Tứ cô cô, năm trước người nói bọn con đi tay không đến.
Năm nay, số quà này vừa lòng người không?
Chu Ân lắc lắc bình rượu trong tay thì bị Lưu Trúc vươn tay muốn cướp.
Tứ cô cô người đừng làm vậy chứ.
Sớm muộn gì cũng bị ta uống hết thôi, đưa trước đưa sau thì cũng phải đưa thôi, đừng làm tốn thời gian quý báu của ta nữa.
Kết quả sau một hồi đuổi bắt, Lưu Trúc một chân đạp lên Chu Ân đang nằm sấp dưới đất, cười đắc thắng.
Hừ, con gái con lứa mà như vậy coi được đó hả?
Lưu lão phu nhân được Đại phu nhân dìu đến đại sảnh, vừa đi đến đã thấy đứa con gái duy nhất của bà uống rượu rồi ha hả cười lớn.
Bà bà...
Chu Ân yếu ớt gọi.
...Bà bà mau tìm người gả Tứ cô cô đi đi, đến lúc đó người không cần phải nhìn thấy cảnh tượng A~.
Nhiều chuyện.
Lưu Trúc cho thêm một đạp để ngăn Chu Ân nói tiếp.
Sau đó nở nụ cười tươi rói nhanh chân lại đỡ Lưu lão phu nhân.
Mẹ à, tụi con chỉ đùa giỡn thôi mà.
Cả nhà cùng nhau ăn cơm đoàn viên cười nói vui vẻ, không khí lúc này đúng không có gì bằng.
Đây là món gì, trong rất đẹp mắt?
Nội tổ mẫu, món đó là sủi cảo ngũ sắc.
Tư Uyển học được ở Hải quốc, con đã nói Tư Uyển làm nó.
Lưu Khắc Huân cầm đũa gắp một miếng sủi cảo cho Lưu lão phu nhân.
Sau khi Lưu lão phu nhân ăn một miếng thì tấm tắc khen ngợi.
Vỏ dai nhưng không cứng, nhân rất vừa miệng.
Con bé Tư Uyển đó đúng là nấu ăn rất giỏi.
Mọi người nghe vậy cũng gắp thử một miếng sủi cảo, ăn một miếng lại muốn ăn thêm miếng nữa.
Lưu Khắc Huân ăn nhưng khóe miệng thì không kiềm được mà cong lên, nội tổ mẫu khen ngợi Tư Uyển, trong lòng hắn cũng vui lây..