Bên trong tẩm điện, Đại công chúa bị trói quăng ở một góc.

Nữ vương thì nằm trên giường, có lẽ vẫn còn say rượu.
Nhìn ngó xung quanh, chắc chắn không có người, Tư Uyển mới đi đến gỡ khăn che miệng Đại công chúa xuống.
Công chúa người không sao chứ?
Ta vẫn ổn, ngươi giúp ta xem tình hình của mẫu hoàng thế nào rồi.
Tư Uyển đứng từ xa cũng đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.
Đây mà là Nữ vương một nước sao: Tư Uyển thở dài nghĩ.
Sờ mạch tượng, kiểm tra qua một chút, Tư Uyển nói với Đại công chúa.
Nữ vương vẫn ổn, ngài ấy...là đang ngủ thôi.
Đại công chúa có gì đó muốn nói nhưng rồi lại thôi.

Cô ấy là không muốn thừa nhận mẫu hoàng của mình là một hoàng đế bất tài, vô dụng.
Phía Yun Phong có chuyện gì không?
Cô ta đưa ra yêu cầu trong một canh giờ phải giao ra ngọc tỷ.

Chắc cũng sắp đến giờ rồi.

Vậy...!chúng ta cũng bắt đầu thôi.
...***...
Bên ngoài, bọn họ đang trong quá trình giao nhận ngọc tỷ.

Yun Phong nào biết ở tẩm cung giam giữ Nữ vương đang có chuyện gì xảy ra.
Có chuyện gì đấy?
Đột nhiên, nghe thấy tiếng kêu cứu, thị vệ canh giữ bên ngoài vội vàng chạy vào.
Đại công chúa, cô ta muốn tự sát, các ngươi mau qua đây giúp đi.
Không biết làm thế nào, đám thị vệ chỉ đành nghe theo lệnh của Tư Uyển.

Bọn chúng nhanh tiến đến muốn khống chế Đại công chúa mà không chú đến Tư Uyển phía sau lấy từ trong tay áo ra một lọ.

Nhân lúc bọn chúng mất cảnh giác, lập tức vung thứ bột màu trắng trong lọ ra.

Chỉ trong ba tiếng đếm cả bọn đều nằm rạp xuống đất.
Đại công chúa lúc nãy còn nằm quằn quại dưới đất bỗng đứng dậy, như không có chuyện gì mà chỉnh trang y phục.
Người của Yun Phong không đủ để canh giữ toàn bộ thiên điện, nhân lúc bọn thị vệ tập trung ở điện chính, Tư Uyển và Đại công chúa đưa Nữ vương trốn đi từ cửa sau.
Đi được một đoạn, Nữ vương vùng vằng tỉnh dậy.

Dìu một người bất động đã khó, bây giờ phải dìu một người say đi đứng loạng choạng lại càng khó hơn.
Mẫu hoàng, người không sao chứ?
Nhanh lên, Yun Phong sẽ nhanh chóng đuổi theo thôi.
Điều bọn họ lo sợ cuối cùng đã đến, chỉ không ngờ là lại đến nhanh như vậy.
Không xong rồi.
...***...
Yun Phong, thứ ngươi muốn đã được đưa đến.

Trước tiên ngươi phải để chúng ta xác nhận Nữ vương và Đại công chúa vẫn an toàn.
Yun Phong nhoẻn miệng cười.
Các ngươi bây giờ còn dám ra điều kiện với ta sao? Mà cũng được thôi, Yun Phong ta cũng đâu phải hạng người keo kiệt.

Ra hiệu cho thuộc hạ dẫn con tin đến.

Yun Phong ngồi bắt tréo chân, nhàn nhã thưởng thức viên ngọc bằng phỉ thúy trong tay.
Được một lúc thì thị vệ của cô chạy vào.

Yun Phong nghe xong mấy lời mà thị vệ nói, trầm mặt, sau đó là viên ngọc phỉ thủy trong tay bị đập nát.
Dẫn vào đây.
Mấy người Hoàng Lạp Lưu Khắc Huân thấy Yun Phong tức giận như vậy thì có chút nhẹ nhõm, nghĩ bên phía Tư Uyển đã kịp thời chạy trốn.

Nhưng cảnh tượng sau đó làm Lưu Khắc Huân cải trang thành thị vệ trợn tròn mắt, tay cầm kiếm trong vô thức siết chặt đến run run.
Vì sao Tư Uyển lại bị bắt lại.
Yun Phong cười giễu cợt nói.
Giỏi thật, một chút nữa thôi ta đã bị ngươi lừa rồi.
Không dừng lại ở đó, Yun Phong đột nhiên bật người đứng dậy đạp vào chân Tư Uyển.
Chỉ là một cái đạp nhưng xuất phát từ một tướng quân như Yun Phong, chân của Tư Uyển chưa gãy là đã rất may rồi.
Thấy Tư Uyển đau đớn ngồi dưới đất, Lưu Khắc Huân muốn lao đến cứu người thì bị Hoàng Lạp ngăn lại.
Ngươi phải bình tĩnh, ngươi bây giờ đến đó Yun Phong sẽ có thêm lý do để tổn thương cô ấy.
Lưu Khắc Huân không nói gì, ngón tay siết chặt có thể nghe âm thanh lắc rắc, hai mắt hắn đâm đâm nhìn Yun Phong như lúc nhìn kẻ thù trên chiến trường.
Yun Phong nắm lấy cằm Tư Uyển bóp mạnh, hướng về phía mấy người Lưu Khắc Huân nói.
Nữ nhân này chắc đối với các ngươi không có giá trị gì đâu hả, ta giết cô ta được chứ?
Dừng tay.
Lục công chúa nãy giờ đưa người đi tiếp viện cho ba người Đại công chúa đã quay trở lại, phía sau là Đại công chúa cùng thị vệ đang dìu Nữ vương.

Cô ấy đi đến cầm lấy ngọc tỷ từ trong tay một đại thần, đi thẳng về phía Yun Phong.
Ngươi muốn nó lắm đúng không? Lục công chúa quơ quơ ngọc tỷ lên cho Yun Phong thấy, nở nụ cười tinh nghịch quen thuộc.
Yun Phong trước giờ chẳng sợ gì nhưng lại kiêng kỵ với Lục công chúa tinh quái này, cô ta không thể đoán được tiếp theo Lục công chúa sẽ làm gì.
Con nha đầu nhà ngươi lại muốn giở trò nữa đây? Hừ, dựa vào ngươi, cẩn thận cái mạng cũng không còn.
Vậy sao, ta lại cảm thấy người cần cẩn thận là ngươi đó.
Hai người họ cứ ta một câu ngươi một câu, khiêu khích nhau.
Nếu như ngươi muốn có được ngọc tỷ, thì phải có qua có lại chứ.
Bây giờ Lục công chúa mới nói đến mục đích của mình.

Lục công chúa lại nói tiếp.
Thứ ta có cũng không phải mỗi cái này.

Chủ yếu là ngươi có đồng ý cùng ta giao dịch hay không thôi.
Chỉ đổi một con tin không có mấy giá trị đã có được ngọc tỷ trị quốc, Yun Phong nghĩ mình không thiệt thòi chút nào.
Được..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play