Sau một thời gian không gặp, hôm nay Tử Yên đột nhiên đến tìm Tư Uyển, A Ly trùng hợp cũng đến đó.
Tư Uyển lúc này đang quét dọn trong vô thức, tâm trí của cô ấy không nằm trên công việc.
A Ly đến thấy Tư Uyển đang quét dọn thì lập tức giành lấy cây chổi trong tay cô ấy.
Nữ lang, công việc của người hầu sao người lại làm?
Đúng vậy đó.

Chúng ta ra ngoài đi dạo, để hắn giúp người quét dọn.

Tử Yên chỉ sang A Ly.
Tư Uyển nhìn hai kẻ không mời mà đến.

Lấy lại cây chổi từ trong tay A Ly.
Chỉ là ta muốn làm thôi, không quan tâm đó là việc của ai.

Tư Uyển nhàn nhạt nói.
Các ngươi đến có việc gì?
Mấy ngày rồi không được gặp người, ta rất nhớ người đó nha.

Tử Yên ổng ẹo ôm cánh tay Tư Uyển.
Tư Uyển rút tay ra, đi đến bên bàn ngồi xuống.
Vài ngày tới ta sẽ quay về Hồng quốc, ngươi cũng nên trở về phủ tướng quân đi.
Câu nói Tư Uyển nói với Tử Yên nhưng lại làm A Ly hoảng.

Nữ lang người sẽ đi rời Hải quốc sao?
Câu nói có chút lớn tiếng, A Ly lúng túng hỏi lại.
Khi nào người đi?
Không xa đâu.

Có thể là mười ngày, ba ngày, cũng có là ngày mai.

Ta sẽ đến từ biệt với Yun tướng quân.
Nói rồi, Tư Uyển bước ra cửa đi thẳng đến phủ tướng quân.
Tử Yên đuổi theo sau muốn cùng Tư Uyển đến gặp Yun Phong.
Tư Uyển đứng ở đại sảnh chờ được gọi vào.
Mấy ngày trước, Lưu Khắc Huân có nhắc đến chuyện sẽ rời Hải quốc với Tư Uyển.

Nhân lúc rảnh mà đi từ biệt với Yun Phong, đến lúc họ cần rời đi cũng ít sự nghi ngờ.
Nhân lúc không có người để ý, Tư Uyển lén đi đến hậu viên.

Nữ lang muốn đi dạo sao?
Vẫn là quên vẫn còn một tảng đá lớn bên cạnh.
Ừm.

Xem như là lần cuối được chiêm ngưỡng trang viên rộng lớn của Yun tướng quân.
Tư Uyển vừa đi vừa ngắm cảnh vật, thật chất là muốn dòm ngó xung quanh một chút.
Ở đây đông đúc hơn mọi khi.

Gia nhân đi lại rất thường xuyên, có phần vội vàng.

Các người là ai mà dám tự tiện đi lại ở đây?
Đột nhiên có người hét lớn.
Tư Uyển quay đầu lại, thì ra là thuộc hạ thân cận của Yun Phong.
Tư Uyển nở nụ cười nhẹ nhàng.
Thứ lỗi, ta đến tìm tướng quân nhưng bị cảnh vật nơi đây thu hút, thất lễ rồi.
Lưu nữ lang nên ở đại sảnh, ta không muốn làm khó, chỉ là nếu tướng quân biết được thì chúng tôi sẽ bị trách phạt.

Tư Uyển ấy náy chỉ biết cười gượng.
Yun Phong thời gian này đúng là rất cẩn thận.

Nói xong, đối phương dẫn Tư Uyển đến thư phòng của Yun Phong.
Sau khi thông báo thì quay đầu nói với Tư Uyển.
Lưu nữ lang, mời.
Đẩy cửa bước vào, Tử Yên thì bị giữ bên ngoài.

Đi qua một hành lang dài đến một căn phòng khác.

Bên trong ngồi không ít người, Yun Phong ngồi ở vị trí chủ tọa.
Trời đã trở mùa, bên trong phòng để không ít chậu lửa nhưng không thể làm Tư Uyển cảm thấy ấm lên chút nào.
Khi Tư Uyển bước vào, mọi ánh mắt đều tập trung trên người cô.
Lưu nữ lang~, đến rồi sao.

Nào nào, để ta giới thiệu với cô.
Yun Phong chỉ những người có trong phòng, giới thiệu được vài người thì Tư Uyển chen ngang.
Tướng quân...thảo dân chỉ là một thương buôn, biết quá nhiều thứ đôi khi không tốt.

Đa tạ ý tốt của tướng quân.

Hôm nay đến chỉ muốn từ biệt tướng quân.
Tư Uyển nói một tràng, rồi cúi đầu, có phần lo sợ với thái độ tiếp theo của Yun Phong.
Ngươi muốn đi sao?

Vâng.
Tư Uyển cảm thấy nhiệt xung quanh càng lúc càng thấp, lạnh đến run người.
Đột nhiên, Yun Phong đứng dậy đi đến gần, đưa tay thật nhanh về phía Tư Uyển.
Có lẽ là do phản xạ, Tư Uyển bất giác đưa tay lên đỡ ở cổ.
Phản xạ tốt thật.

Một người lên tiếng.
Tư Uyển hé mắt vì hoảng sợ mà nhắm chặc.

Phía trước bàn tay của Tư Uyển là thủ trảo có thể bẻ gãy cổ cô trong phút chốc của Yun Phong.
Thấy Tư Uyển đã bị dọa đến run rẩy.

Yun Phong thu tay lại, quay về vị trí của mình.

Vẩy tay kêu hạ nhân mang ghế đến cho Tư Uyển.
Ta xem trọng ngươi như vậy, ngươi lại muốn đi.
Tư Uyển hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh.
Đa tạ sự xem trọng của tướng quân, nhờ sự xem trọng đó của ngài mà ta xém mất mạng trong tay Đại công chúa.
Yun Phong dùng ánh mắt người trên cao nhìn xuống đám cỏ cây dưới đất mà nhìn Tư Uyển.

Dùng kẹp gắp lệnh bài của phủ tướng quân hơ vào chậu lửa đặt cạnh chân, không mấy bận tâm đến lời nói của Tư Uyển.
Hừm, Đại công chúa rốt cuộc đã điều tra ra bao nhiêu việc rồi chứ.

Nếu ngươi đã biết việc ta lợi dụng ngươi thì...
Lời nói đầy sắc nhọn nhưng lại nhẹ nhàng vẫy tay gọi Tư Uyển lại gần mình.
Thấy Tư Uyển đi đến nhưng vẫn giữ khoảng cách với mình thì trực tiếp kéo người lại.

Giữ tay Tư Uyển thật chắc.
Dù Tư Uyển cảm thấy có điều không đúng nhưng vẫn không kịp tốc độ ra tay của Yun Phong.
...ngươi nên biết điều một chút.
Lệnh bài bị nung đỏ ấn vào lòng bàn tay.

Trong phòng chỉ còn lại tiếng hét thất thanh của Tư Uyển..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play