Sơn cốc có tên là Bạch Hoa Cốc, trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả xiết.
Diệp Dao Quang và Bạch Viên đi đến cửa Bạch Hoa Cốc, có hai thiếu nữ mặc đồ trắng đứng sừng sững ở đó.
"Người đến là ai, có thiệp mời không?" Một thiếu nữ trong hai người mở miệng hỏi.
Bạch Viên rút thiệp mời ra, giao cho thiếu nữ.
Thiếu nữ nhận lấy, quét mắt qua, nói: "Thiệp mời này được làm giả, các người rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là sát thủ?"Thiếu nữ còn lại nói: "Mẫu Đơn tỷ tỷ, tiểu thư tham gia hội thơ Thưởng Cúc lần này vô cùng cao quý, hai người này có khả năng lớn là sát thủ.
"Mẫu Đơn gật đầu: "Thu Quỳ muội muội nói phải, người đâu, đem hai người này ra, thẩm vấn nghiêm khắc.
"Không đợi hộ vệ đi ra, Diệp Dao Quang tùy ý quét mắt một cái, quay người rời đi.
Bạch Viên chuyện gì cũng nghe theo Diệp Dao Quang, Diệp Dao Quang muốn đi, nàng ấy tuyệt đối không ở lại.
Mẫu Đơn ngơ người: "Sao ngươi lại đi rồi? Lẽ nào có tật giật mình sao?"Diệp Dao Quang không để ý đến Mẫu Đơn, chỉ chốc lát đã đi được vài trăm mét.
Mẫu Đơn hốt hoảng, hôm nay mấy người đại tiểu thư muốn nghiêm trị Diệp Dao Quang, Diệp Dao Quang không tham gia hội thơ Thưởng Cúc, chẳng phải là làm kế hoạch của đại tiểu thư thất bại sao.
Chuyện thiệp mời, vốn là do nàng ta và Thu Quỳ cùng nhau tính toán.
Mấy người đại tiểu thư có ý định nghiêm trị chèn ép Diệp Dao Quang, bọn họ sẽ làm Diệp Dao Quang xấu mặt trước, không chừng mấy người đại tiểu thư thấy vui vẻ, sẽ thưởng cho bọn họ thật hậu hĩnh.
Trộm gà không thành mà mất nắm gạo, Mẫu Đơn và Thu Quỳ tính dọc tính ngang, hoàn toàn không ngờ tới Diệp Dao Quang lại khinh thường không quan tâm đến hội thơ Thường Cúc như vậy, nói đi là đi.
"Mẫu Đơn tỷ tỷ, bây giờ thế nào mới được?" Thu Quỳ hoảng sợ muôn phần, đổ mồ hôi lạnh: "Nếu như chúng ta làm hỏng chuyện lớn của đại tiểu thư, hai người chúng ta chắc chắn sẽ chết.
"Mẫu Đơn và Thu Quỳ vội vàng gọi Diệp Dao Quang lại, chạy chậm đuổi theo.
"Hóa ra là Diệp Dao Quang tiểu thư, là nô tì có mắt như mù, không nhận ra lão gia nhân người.
" Mẫu Đơn khúm núm, cười làm lành: "Thiệp mời của người là thật, là nô tì hoa mắt rồi.
"Thu Quỳ cũng cười theo: "Diệp Dao Quang tiểu thư, mời người vào cốc.
"Diệp Dao Quang lạnh lùng nhìn hai người họ: "Như thế hả? Vừa nãy không phải chuẩn bị cho người bắt bọn ta lại, thẩm vấn nghiêm khắc sao? Ta à, nhát gan lắm, không dám tham gia hội thơ Thưởng Cúc như đầm rồng hang hổ thế này đâu.
"Trái tim của Mẫu Đơn và Thu Quỳ bỗng ngừng đập, Diệp Dao Quang không tham gia hội thơ Thưởng Cúc, bọn họ không phải là sẽ chết sao?"Diệp đại tiểu thư, là chúng ta có mắt không tròng, là chúng ta miệng hèn vô lễ, đại nhân độ lượng, trong bụng Tể tướng có thể đẩy thuyền, nhất định sẽ không tính toán với đám đê hèn chúng ta đâu.
"Mẫu Đơn và Thu Quỳ quỳ xuống, nước mắt rơi như mưa, khóc lóc cầu xin Diệp Dao Quang tham gia hội thơ Thưởng Cúc.
Hai người thanh tú khóc thảm thiết, nước mắt nước mũi rửa sạch lớp hóa trang, nhìn qua còn tưởng là ác quỷ.
Diệp Dao Quang nhìn từ trên cao xuống bằng nửa con mắt: "Biết bản thân có mắt không tròng, biết bản thân miệng hèn vô lễ, còn phải cần ta nhắc nhở các ngươi phải làm thế nào sao?"Mẫu Đơn và Thu Quỳ đều là người thông minh cơ trí, bằng không cũng sẽ không được Tố Ngữ Nhu phái đi đón tiếp.
"Là nô tì có mắt không tròng, không nhận ra Diệp đại tiểu thư.
"Bốp, Mẫu Đơn tát mình một cái thật mạnh.
"Là nô tì miệng hèn vô lễ, không tôn trọng Diệp đại tiểu thư.
"Lại bốp một tiếng, Thu Quỳ tát mình một cái thật mạnh.
Hai người cúi đầu, ánh mắt liên tiếp giao nhau.
Diệp Dao Quang như cười như không, ánh mắt như có sương mù bao phủ, không nhìn ra hỷ nộ.
Trái tim Mẫu Đơn và Thu Quỳ tàn nhẫn, hai tay liên tục tát vào mặt.
Sau một lúc lâu, gương mặt của Mẫu Đơn và Thu Quỳ đã xưng như heo, Diệp Dao Quang mới tha cho bọn họ.
Diệp Dao Quang vừa vào cốc, Diệp Khuynh Tiên đã ra nghênh đón.
.