Tố Võ Vọng văn không được mà võ cũng không xong, là một người nổi bật trong đám công tử ăn chơi trác táng.
Thiếu nữ thiên tài Bạch Viên dưới sự dạy dỗ của Diệp Dao Quang, đè bẹp Tố Võ Vọng có thể nói là lấy nhỏ ức lớn.
"Ha ha ha, vứt ta ra ngoài sao? Ngươi có làm được không?"Tố Võ Vọng chỉ vào Bạch Viên, cười run rẩy hết cả người.
"Nếu như ngươi dùng chiêu Thái Sơn áp đỉnh, ta nhất định sẽ thua dưới tay ngươi, bởi vì ngươi là một con heo béo chết tiệt.
"Mở miệng ra là con heo béo chết tiệt, Tố Võ Vọng quả thật là giẫm mặt mũi của Bạch Viên ở trên mặt đất.
Bạch Viên lại lờ mờ, tính yêu cái đẹp của thiếu nữ ngấm sâu vào trong xương cốt, nàng ấy trắng trắng mập mập, tròn tròn lăn lăn như vậy là có phúc khí, dáng mạo có phúc khí là xinh đẹp nhất.
Tố Võ Vọng một câu hai câu là đồ heo béo chết tiệt, chọc cho Bạch Viên phiền não.
Bạch Viên đột nhiên ra tay, thân mình như con rồng bơi lội, hộ vệ của phủ Tướng quân không có ai nhìn rõ Bạch Viên ra tay từ lúc nào.
Lạch cạch một tiếng, Tố Võ Vọng ngã thật mạnh xuống đất.
Tố Võ Vọng là nhi tử duy nhất của đại tướng quân, sau này sẽ phải kế thừa lại phủ Tướng quân, hộ vệ có tu vi cao nhất ở bên người là Bạch Thanh Tuyền, Linh Sư giả cửu phẩm.
Bạch Thanh Tuyền không hề chớp mắt nhìn Tố Võ Vọng, Tố Võ Vọng bị Bạch Viên đánh ngã dưới ánh mắt của hắn ta.
Chuyện này có thể to có thể nhỏ, nếu xử lý không thỏa đáng, đại tiểu thư Tố Ngữ Nhu tuyệt đối sẽ không tha cho hắn ta.
"Ngươi dám cả gan ra tay với thiếu gia, phủ Tướng quân sẽ không tha cho ngươi đâu.
"Trong mắt của Bạch Thanh Tuyền vụt qua một tia sáng hung ác, hắn ta rút trường đao ra, kêu keng một tiếng.
Trường đao xuyên không trung, mang theo đao khí sắc bén xé toạc không gian, bên tai vang lên tiếng rít gào dữ tợn của mãnh thú.
Bạch Viên xoay chân, bóp lấy cổ Tố Võ Vọng, bình tĩnh đặt nó ở phía trước.
Trường đao bỗng dừng lại, Bạch Thanh Tuyền thu tay lại giữa đường, bị thương bởi sức mạnh của chính mình.
"Không được động, nếu không ta đánh chết hắn.
" Hai mắt Bạch Viên vừa tròn vừa sáng, bình tĩnh tự nhiên, giống như một hồ nước tĩnh mịch.
Bạch Thanh Tuyền sợ ném chuột vỡ đồ, hung tợn nói: "Võ Vọng thiếu gia chính là nhi tử của Đại tướng quân, nếu như Võ Vọng thiếu gia mất đi một cọng lông tơ nào, chủ tử của ngươi không chỉ không bảo vệ được ngươi, bản thân nàng ta cũng không có kết cục tốt.
"Bạch Viên quay đầu nhìn Diệp Dao Quang khí định thần nhàn, không hề sợ hãi nói: "Tiểu thư nhà ta còn là đích nữ của Tể tướng, Đại tướng quân có lợi hại đến mấy, lẽ nào còn có thể vượt qua Tể tướng đại nhân sao?"Bạch Viên lắc lắc thân hình to lớn của Tố Võ Vọng, Tố Võ Vọng đầu óc choáng váng, nôn ra nước ói chua hôi.
Một giây sau, Tố Võ Vọng bị Bạch Viên ném xuống lầu từ cửa sổ.
Đám người hộ vệ của phủ Tướng quân Bạch Thanh Tuyền kinh hồn bạt vía, bọn họ từ cửa sổ nhảy theo xuống.
Bạch Thanh Tuyền không hổ là Linh Sư giả cửu phẩm, tốc độ phản ứng gấp mấy lần những linh giả khác, đỡ được Tố Võ Vọng trong nguy hiểm.
Sắc mặt Tố Võ Vọng đau khổ lại khó coi, hắn ta há miệng ra, không nghiêng không lệch, nước ói chua hôi văng lên mặt Bạch Thanh Tuyền.
"Ha ha ha.
" Diệp Dao Quang ở trên lầu ôm bụng cười với Bạch Viên.
Bạch Thanh Tuyền trừng mắt nhìn hai người Diệp Dao Quang, lo lắng cho cơ thể của Tố Võ Vọng, nhưng lại không thể lập tức rời đi.
"Diệp Dao Quang ngươi đợi đấy, đại tiểu thư yêu thương Võ Vọng thiếu gia nhất, nếu nàng ấy biết được chuyện này, nhất định sẽ không tha cho ngươi đâu.
"Bạch Thanh Tuyền không để ý đến những vết nước trên mặt, ôm Tố Võ Vọng cấp tốc quay trở về phủ Tướng quân.
Tố Võ Vọng kêu la khó chịu trở về phủ Tướng quân, lập tức thu hút Tố Ngữ Nhu tới.
Sắc mặt Tố Võ Vọng trắng bệch nằm ở trên giường, miệng lầm bầm nói những lời khó chịu, trái tim Tố Ngữ Nhu co rút đau đớn.
"Bạch Thanh Tuyền, các ngươi bảo vệ đệ đệ của ta như vậy sao?"Giọng nói của Tố Ngữ Nhu mềm mại, khí thế lạnh lùng lại như kim nhọn, hung ác tàn nhẫn đâm vào tâm hồn đám người Bạch Thanh Tuyền.
Thiên chi kiêu nữ Tố Ngữ Nhu, mười sáu xuân xanh, cảnh giới tu vi lại vượt qua Diệp Khuynh Tiên rất nhiều, hiện giờ đã là Linh Sư giả nhất phẩm.
.