Diệp Dao Quang nhíu mày, miệng nói một cái giá, "Năm mươi vạn kim tệ".

Người lầu trên lầu dưới chau mày khó hiểu, rốt cuộc người này là thần thánh phương nào, lại tiêu phí năm mươi vạn kim tệ lớn như vậy, đấu giá một đóa Tuyết Liên phẩm chất thế này, nhất là người này còn dám can đảm đấu giá với Lý gia.

Năm mươi vạn kim tệ, đã vượt xa giá trị của bản thân Thiên Nguyệt Tuyết Liên.

Lão bộc do dự ngừng lại, chậm chạp đợi phân phó từ thiếu nữ áo trắng.

Đôi môi của thiếu nữ áo trắng nhếch lên, hai bàn tay trắng nõn nắm chặt lại, khí thế như núi như biển từ nơi ghế lô truyền ra ngoài, lập tức áp lên người Diệu Dao Quang.

"Ngươi không nghĩ đến hậu quả khi trở thành kẻ địch của Lý gia ta sao?"Thanh âm mềm mại, lại khiến kẻ khác kinh hồn táng đảm.

Người bên ngoài cảm nhận được khí thế của thiếu nữ áo trắng, trong lòng nổi lên sóng rền gió dữ ngập trời.

Tuổi còn nhỏ, cảnh giới tu vi lại là Đại Linh Sư giả cửu phẩm, đây là cái gọi là đệ tử của thập đại gia tộc sao?Nhưng mà khiến bọn hắn càng khó tưởng tượng hơn là Diệu Dao Quang bị trấn áp lại rất bình tĩnh ung dung, không hề có ý thần phục hay hoảng sợ, lưng dựa vào cột đá, đứng sừng sững đầy ngạo nghễ.

"Lý gia? Đấu giá không nổi nên nghĩ muốn lấy gia tộc ra đe dọa ta? Tiểu nha đầu, Lý gia của các ngươi xuống dốc rồi, không có tiền à?"Tiếng nói trầm thấp lộ ra ý cười đầy chế nhạo, người đứng quanh Diệp Dao Quang nhanh chóng lùi ra sau.

Hai mắt thiếu nữ áo trắng nóng rực, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Dao Quang một lúc lâu.

"Thiên Nguyệt Tuyết Liên với Lý gia ta mà nói chẳng qua chỉ là hòn đá ven đường, nếu ngươi muốn lấy, lần này đành tặng cho ngươi thôi.

Nhưng mà ta hy vọng ngươi còn mạng để lấy.

"Trước ánh mắt của bao nhiêu người, thiếu nữ áo trắng quang minh chính đại uy hiếp Diệp Dao Quang.

Diệp Dao Quang chẳng hề sợ hãi một chút nào, gương mặt ẩn sâu dưới áo choàng nhìn về phía thiếu nữ áo trắng.

Thiếu nữ áo trắng không ra giá nữa, Thiên Nguyệt Tuyết Liên tự nhiên rơi vào tay Diệp Dao Quang.

Khó tránh đêm dài lắm mộng, Diệp Dao Quang thanh toán tiền, lấy Thiên Nguyệt Tuyết Liên xong thì lập tức rời khỏi Thiên Cơ lầu.

Bên ngoài Thiên Cơ lầu, Diệp Dao Quang rời đi không bao lâu, một thân ảnh quỷ mị lặng lẽ đuổi theo Diệp Dao Quang.

Diệp Dao Quang biết thiếu nữ áo trắng sẽ không từ bỏ ý định, trốn vào trong dòng người, lấy đan diệt xóa mùi ban đầu trên người ra, trong nháy mắt cởi áo choàng ngay chỗ rẽ, vứt vào sâu trong con ngõ nhỏ, công khai đi mua sắm trên đường lớn.

Người thông minh hơn nữa cũng nghĩ không ra, người mặc áo choàng đen kia lại là một thiếu nữ trẻ tuổi, Diệp Dao Quang hữu kinh vô hiểm* trở lại phủ Tể tướng.

*hữu kinh vô hiểm: gặp chuyện kinh sợ nhưng không có nguy hiểm.

Giành được Thiên Nguyệt Tuyết Liên, Diệp Dao Quang ngựa không ngừng vó mà chế tạo giải dược.

Không gian linh dược.

Diệp Dao Quang phân loại các loại dược liệu, vội đến mồ hôi chảy đầy đầu.

Lúc chuẩn bị luyện chế giải dược, Diệp Dao Quang mới bất chợt nhận ra, nàng đã sớm không còn là luyện đan sư tử cấp, Thần Nông Đỉnh của nàng, Thiên Thần Quỷ Hỏa của nàng, không có một cái gì hết.

"Luyện chế giải dược này không cần tu vi, nhưng nhất định phải có lò luyện đan cùng với ngọn lửa luyện đan.

"Diệp Dao Quang vỗ đầu một cái, ngày hôm sau lại ra ngoài một chuyến.

Chọn mua một cái lò luyện đan khá thuận tiện, Diệp Dao Quang lại đi vào phòng bếp trộm chút củi lửa, bắt đầu luyện chế giải dược trong không gian linh dược.

Mấy cái khác Diệp Dao Quang không quen, hạ độc giải độc lại như quen tay làm nhanh, luyện chế giải dược dễ như trở bàn tay.

Qua thời gian nửa canh giờ, Diệp Dao Quang uống một chén nước đen ngòm, trong phút chốc thân thể đau đớn như vạn kiếm xuyên tâm.

Diệp Dao Quang cắn răng chống đỡ, chất độc màu đen chảy ra ngoài theo lỗ chân lông, màu đỏ trên mặt từ từ giảm bớt, những chấm đen rậm rạp hóa thành những con sâu thật nhỏ, con sau đẩy con trước chui ra ngoài.

Diệp Dao Quang nhìn lướt qua đám sâu nhỏ trên mặt đất, "Thù này không báo không phải quân tử, Diệp Dao Quang ta chắc chắn nhớ kỹ.

"Độc tốc được thanh lọc sạch sẽ, Diệp Dao Quang đi đến cạnh dòng suối, nước suối trong suốt chiếu ra ảnh ngược khuôn mặt nàng.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo trắng nõn như ngọc, tôn thêm làn da trắng như tuyết, bộ mặt từng xấu như Vô Diệm nay trở nên nghiêng nước nghiêng thành, nếu tuổi lớn thêm chút nữa, giơ tay nhấc chân vô cùng phong tình, câu hồn đoạt phách cũng không phải là nói chơi.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play