Nhóm dịch: Uất Kim HươngMai Tinh muốn giữ thể diện nên tất nhiên sẽ không nổi điên ngay tại chỗ, cô ta mỉm cười nói: "Không có gì, chỉ là một bức thư đơn giản thôi, tôi quay lại xem là ai làm mất rồi trả lại cho người ta là được.

Này, đây là liềm của anh, cầm lấy đi."Đợi sau khi phân phát xong hết liềm, Mai Linh cũng đã xuống ruộng làm việc.

Không đến một lát sau, một người chui vào ruộng ngô, Mai Linh ngẩng lên xem là ai tới thì thấy Mai Tinh đứng trước mặt mình."Chị có chuyện gì hả?"Trong mắt Mai Tinh tràn ngập lửa giận, dáng vẻ hiền hòa dễ gần lúc bình thường hoàn toàn biến mất, cô ta giơ tay lên tát Mai Linh một cái."Linh Tử, lúc bình thường chị đối xử với em cũng không đến nỗi nào đúng không? Tại sao em lại làm ra chuyện như vậy hả? Chị nói cho em biết, Lâm Tri Thanh với em không có cơ hội đâu! Kể cả em có viết một trăm bức thư thì cũng không thể! Em mau bỏ ngay ý nghĩ đó đi.

Nếu không, đừng trách chị trở mặt!"Cô ta ném bức thư vào mặt Mai Linh rồi xoay người đi mất.Tự nhiên bị ăn một cái tát như trời giáng, Mai Linh tức phát điên, cô ta ném chiếc liềm xuống rồi hét ầm lên: "Cố Giai Tuệ đánh em, chị cũng đánh em! Dựa vào đâu mà ai cũng đánh em?"Mai Linh nhặt bức thư lên xem rồi ngẩn người ra.

Trong thư đúng là nét chữ của cô ta nhưng mà cô ta thực sự không hề viết bức thư này! Sao cô ta lại có ý gì với Lâm Tri Thanh được chứ?Nhiều năm về sau, Lâm Tri Thanh sẽ kém xa Thẩm Quốc An!Chứng cứ ở đây rồi, dù cô ta có giải thích như thế nào thì Mai Tinh cũng sẽ không tin.…Xế chiều hôm ấy, trong thôn lại có người nhặt được một bức thư ở nơi khác, cũng là Mai Linh viết cho Lâm Tri Thanh, nét chữ giống nhau như đúc, trong đó nói về tình cảm của Mai Linh đối với Lâm Tri Thanh, mỗi lần nhìn thấy người kia là mặt đỏ tai hồng.

Chẳng mấy chốc chuyện này đã truyền khắp làm trên xóm dưới, nói cái gì mà Mai Linh thích Lâm Tri Thanh vô cùng, có cả thư làm chứng nữa…Mọi người đều thắc mắc, người mập mờ với Lâm Tri Thanh không phải là Mai Tinh sao? Thế quái nào bây giờ đến em gái ruột Mai Linh cũng chen chân vào thế?Trong thời gian ngắn tin đồn lan đi rất xa, hoàn toàn vượt qua chuyện Cố Giai Tuệ chui vào ruộng ngô, dù sao thì chuyện chui ruộng ngô cũng không có bằng chứng, chỉ là nói suông thôi!Cố Giai Tuệ thấy nhiều người bàn luận như vậy, trong lòng suy nghĩ cũng để cho Mai Linh nếm thử mùi vị làm nhân vật chính của lời đồn đi!…Mùa thu hoạch năm nay rơi vào độ tiết trời nắng gắt, cô chưa chặt được mấy trái ngô thì thực sự không chịu nổi nữa.

Những ngày này đúng là đày ải con người ta quá thể, chưa đứng được một lúc đã thấy hoa mắt chóng mặt, còn trải nghiệm cái quái gì nữa! Cô quăng trả cái liềm rồi lập tức nói rằng mình đau bụng muốn về nhà nằm.Vì vậy cái liềm đó cũng chưa có cơ hội làm tổn thương cô.Sau giờ làm việc, mọi người ngồi dưới gốc cây hoè già ở đầu thôn hóng gió.

Lâm Tri Thanh cũng ở đây, anh ta đang giúp đỡ đội sản xuất sửa chữa xe đạp.Có người tò mò hỏi: "Lâm Tri Thanh, nghe nói hôm nay Mai Linh viết thư cho anh, còn bị người khác đọc được.

Con gái nhà người ta da mặt mỏng lắm đấy, người ta thích anh như thế nào đều viết rõ ràng rành mạch ở trong thư, anh không định trả lời à?"Lâm Tri Thanh có nghe loáng thoáng chuyện này.

Nói thật lúc trước có người đồn chuyện của anh ta và Mai Tinh, anh ta cũng từng phủ nhận rồi nhưng chẳng có ích gì.

Sau này lại có người bàn tán về anh ta và Cố Giai Tuệ, trong lòng anh ta ngạc nhiên, tưởng rằng mình bị phát hiện nên lập tức phủ nhận.

Nhưng mà ai biết được càng chối thì lời đồn càng lan truyền mạnh hơn.

Anh ta sợ làm tổn thương tới Cố Giai Tuệ, vậy nên đành ngậm miệng không nói gì cả.Nhưng hiện tại lại có người nói anh ta dây dưa với Mai Linh, con người có giới hạn nhất định, dù anh ta có rộng lượng cỡ nào thì đến nước này cũng không chịu nổi nữa.

Lâm Tri Thanh dừng chiếc cờ lê trong tay, nghiêm túc nói: "Tôi không quan tâm người khác đồn đại như thế nào, nhưng mà các người làm ơn đừng đùa nữa.

Tôi đến thôn Hồng Tinh là để giúp đỡ mọi người xây dựng nơi này chứ không phải tới để yêu đương, cũng không có thời gian để yêu.

Bất kể là Mai Tinh, Mai Linh, hay là Mai gì đó, tôi đều đối xử như bạn bè bình thường."Nói xong anh ta dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Nếu như mọi người đã hiểu lầm như vậy, sau này tôi sẽ cách xa chị em nhà họ Mai một chút, hy vọng đừng ai nói gì nữa giùm.".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play