Chương 135

Chỉ là bọn họ không hiểu Chu Lợi Quân dựa vào cái gì mà tự tin như vậy, gã ta chắc chắn con chó ngao Tây Tạng của mình Đông Doanh định có thể thắng được con chó ngao Đông Doanh do Trần Văn học mang đến sao?

Lý Dục Thần cũng cảm thấy kỳ quái.

Con chó ngao Tây Tạng này đúng là sự lựa chọn tốt Đông Doanh, nhưng giống chó ngao Tây Tạng là vua ở núi rừng, còn ở đồng bằng thì hiệu quả chiến đấu của nó sẽ giảm đi rất nhiều.

Mặc dù chó ngao Đông Doanh có kích thước nhỏ hơn một chút nhưng nó có cơ bắp săn chắc và khớp xương chắc khỏe, rõ ràng là giống chó chiến đấu đã được huấn luyện đặc biệt.

Chỉ cần nó có thể trụ lại sự tấn công dữ dội của con chó ngao Tây Tạng thì con chó ngao Tây Tạng Đông Doanh định sẽ thua.

Nhưng Chu Lợi Quân lại tỏ ra rất tự tin.

Lý Dục Thần tin rằng không nhìn lầm.

Nếu vấn đề không nằm ở con chó, vậy thì vấn đề có thể nằm ở người huấn luyện chó.

Ông lão lại nhắc nhở Trần Văn Học: “Cậu ba, đây rõ ràng là một cái bẫy, đừng để mắc bẫy”.

Trần Văn Học rõ ràng cũng đang do dự.

Anh ta nhìn sang Lý Dục Thần.

“Những gì anh vừa nói có thật không?”

“Đương nhiên là thật”, Lý Dục Thần nói.

“Được, tôi tin anh, cho dù là bẫy thì tôi cũng bước vào”.

Trần Văn Học nghiến răng, nói xong liền lấy bút ra ký vào hợp đồng.

Ông lão thở dài, lắc đầu bất lực.

“Cậu Trần thật quyết đoán!”, Chu Lợi Quân cười lớn nói: “Ông chủ Thái, bắt đầu thôi”.

“Chờ đã”, Trần Văn Học đột nhiên nói: “Ông chủ Thái, một vụ cá cược lớn thế này, sao anh lại không cho mọi người cùng tham dự?”

Thái Vĩ Dân nói: “Bây giờ bắt đầu đặc cược, vẫn quy tắc cũ, mọi người đặt cược tùy ý”.

Trần Văn Học mỉm cười nói với Lý Dục Thần: “Anh Lý, nếu như anh đã khen con chó của tôi như vậy thì sao anh không đặt cược hết một triệu bốn trăm ngàn của mình vào tôi thắng nhỉ?”

Lý Dục Thần sửng sốt, này, đây chẳng phải là tống tiền sao?

Anh không khỏi cười khổ, lắc đầu nói: “Được, vậy tôi sẽ cược toàn bộ”.

Trần Văn Học rất phấn khởi, cứ như thể việc đặt cược của Lý Dục Thần có nghĩa là anh ta sẽ chắc chắn thắng vậy.

Khi Lý Dục Thần đặt cược, những người khác cũng làm theo.

Lần này không còn là trận cược nghiêng về một phía nữa mà cả hai bên đều có người cược vào.

Vì con chó ngao Tây Tạng của Chu Lợi Quân đã được nuôi dưỡng ở đây vài ngày cho nên có rất nhiều người đã nhìn thấy được uy phong và kích thước khổng lồ của nó, tất nhiên số người nghiêng về phía nó cũng nhiều hơn.

Tính luôn cả một triệu bốn trăm ngàn của Lý Dục Thần thì số cược hai bên cũng gần tương đương nhau.

Đối với nhà cái mà nói thì đây là một thế cục khá ổn, có thể kiếm được tiền mà không cần bồi nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play