Kỷ Thời Vũ vừa dứt lời, quay đầu nhìn sang liền thấy Đái Tĩnh và Hoàng Văn Hoa đang đứng ở cửa.
Hai ngươi bọn họ cầm theo cơm chiều đứng ở cửa phòng bệnh, ngũ vị tạp trần mà nhìn Kỷ Thời Vũ và Hoàng Văn Hoa.
Đái Tĩnh thả phần canh trong tay xuống, một tay ôm lấy Kỷ Thời Vũ, tay còn lại thì ôm lấy Hoàng Văn Hoa.
Bà ấy nhìn Hoàng Mộng Tuyết nói: “Trách mẹ, trách mẹ, là mẹ không suy nghĩ đến cảm nhận của con.”
“Mẹ à, con……” Hoàng Mộng Tuyết muốn nói lại thôi.
Cô ta không ngờ là bố mẹ nuôi sẽ đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng bệnh. Vậy đoạn đối thoại lúc nãy của cô ta với Hoàng Mộng Tuyết chẳng phải đã bị bọn họ nghe thấy mất rồi sao? Nghe được bao nhiêu rồi?
Lúc nãy khi cô ta và Kỷ Thời Vũ cãi nhau cô ta đã chẳng để ý gì nữa cả, hoàn toàn nói hết ra suy nghĩ trong lòng của mình rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play