So với ngồi chờ chết thì không bằng chủ động xuất kích. 
Nếu sớm muộn gì rắn cũng rời khỏi hang thì không bằng cô cho ít mồi để dụ rắn khỏi hang luôn.
Quả nhiên là Hoàng Mộng Tuyết đã cắn câu. Hoàng Mộng Tuyết nhìn cô, thử nói: “Kỷ Thời Vũ, cô đứng ở đấy làm gì đấy?”
“Ngắm phong cảnh thôi.” Kỷ Thời Vũ cũng chẳng quay đầu lại mà nói: “Phong cảnh từ chỗ này nhìn xuống rất chấn động, cô cũng đến nhìn thử.”
Vừa dứt lời, cả người Kỷ Thời Vũ liền đi vào trạng thái cảnh giác cao độ, bàn tay nắm lấy cánh cây tùng khô cũng chắc hơn vài phần.
Hoàng Mộng Tuyết nhẹ nhàng đứng dậy, đáp lại: “Được thôi.”
Cô ta nhìn bốn phía xung quanh, không có ai cả, Đái Tĩnh và Hoàng Văn Hoa thì trong nửa tiếng nữa cũng không đến kịp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play