Vài lần trước, Lưu Hương cũng không thể
hiện thái độ quá nhiều, sau đó lại lục tục kết bạn lại với Ổ Vân Vân trong vòng
bạn bè, và thỉnh thoảng nhấn thích trong vòng kết bạn của Ổ Vân Vân, khi Ổ Vân
Vân ướt sũng trở về nhà trong cơn mưa lớn, bà ấy sẽ nhắc nhở cô “chú ý giữ ấm”.
Vào đầu tháng
6, có người đưa cho Lưu Hương một hộp cua lớn, Lưu Hương đặc biệt gọi điện cho
Trần Việt để bảo anh dẫn Ổ Vân Vân về nhà ăn cơm.
Quả nhiên là mẹ
của Trần Việt rất dễ mềm lòng, Ổ Vân Vân cảm thấy rằng cô vẫn chưa làm gì nhiều
mà đã có thể chinh phục được bà ấy rồi.
Sao có thể có
một người mẹ chồng dễ chinh phục như vậy chứ? Nếu cô là mẹ của Trần Việt, có một
đứa con trai chất lượng như thế này, kiểu gì cô cũng sẽ kén cá chọn canh cho
anh.
Lần này đến nhà
anh, sau khi cùng Lưu Hương ăn cơm xong, quan hệ hai người đã nhanh chóng trở
nên thân thiết.
Ổ Vân Vân bắt
đầu biết nhiều hơn về thời thơ ấu của Trần Việt, kể cả người tiền nhiệm Vương
Dao. Ổ Vân Vân không ngại nhắc đến người yêu cũ như những cô gái khác, ngược
lại cô rất tò mò về Vương Dao, mẹ của Trần Việt cũng rất thích Vương Dao và
điều này cũng không khiến cô thấy buồn bã.
Vương Dao là
Vương Dao, còn cô là cô.
Lưu Hương không
chủ động đề cập đến việc kết hôn, Ổ Vân Vân cũng không đề cập đến, cô không vội
kết hôn, vả lại nơi chốn cũng không có vấn đề gì cả.
Vì vậy Lưu
Hương càng ngày càng hài lòng với cô, thấy rằng Ổ Vân Vân hoàn toàn không quản
chuyện của Trần Việt, đêm nào bà ấy cũng nhiều lần gọi điện cho Trần Việt để
“quản” anh giúp Ổ Vân Vân.
Quả thực là
Trần Việt cũng rất bất lực.
Ngày nào anh
cũng túc trực ở bệnh viện, lúc có thời gian rảnh rỗi thì đến chỗ Ổ Vân Vân, làm
gì còn thời gian cho cô bạn cùng lớp gì chứ? Ngay cả các bạn nam cùng lớp còn
không có thời gian gặp nữa là.
Trần Việt tự
trách mình, anh chỉ có thể trấn an Lưu Hương hết lần này đến lần khác rằng anh
đã cắt đứt liên lạc với người được gọi là “bạn nữ cùng lớp” kia, cũng đồng thời
xóa tất cả WeChat và số điện thoại của người đó.
Sau đó Lưu
Hương mới cảm thấy nhẹ nhõm, mỗi lần bà ấy gọi điện thoại, bà ấy vẫn lặp đi lặp
lại mấy lời dặn dò, vậy nên lúc nào Trần Việt cũng tránh việc để Ổ Vân Vân trả
lời điện thoại, sau một thời gian dài, anh thực sự cảm thấy lương tâm cắn rứt,
tự hỏi liệu mình có thực sự đang lừa bà ấy không.
Vào Ngày Quốc
tế Thiếu nhi, Lưu Hương chơi mạt chược tại quầy bán quà vặt của một người hàng
xóm.
Cuộc sống của
người giàu có rất giản dị tự nhiên và nhàm chán, sở thích lớn nhất của Lưu
Hương là mua nhà, tiếp theo là chơi mạt chược, sau đó là nấu ăn và dọn dẹp cho
con trai, có thể nói cuộc sống của bà ấy rất tự do tự tại.
Quầy bán quà
vặt bên cạnh nhà bà ấy đã đóng cửa nên Lâm Duyệt Mai thường đến đây để mua một
số nhu yếu phẩm hàng ngày.
Vào thứ tư khi
Ổ Vân Vân đi làm, Lâm Duyệt Mai đã không nghe lời dặn dò của cô là chỉ cần ở
nhà đợi, hoặc là gọi người chuyển phát nhanh, bà lại muốn ra ngoài và đi dạo
xung quanh, vì vậy bà đã cố gắng đứng dậy chống nạng đến đây. Bà đi lại với cây
nạng cũng rất thuận lợi, thỉnh thoảng bà có thể dậm chân xuống đất vài cái khi
bà vứt nạng đi.
Chỉ là không
thể dùng quá nhiều lực, như thế sẽ thấy đau..
Thời tiết tốt
nên quầy bán quà vặt còn dựng thêm một lều bên ngoài, người đến rất đông, ba
cái bàn bên ngoài lúc nào cũng chật ních người chơi mạt chược, poker, người đến
xem vui bàn tán cũng vô cùng sôi nổi.
Cửa hàng tạp
hóa của họ về cơ bản đặt những chiếc bàn thế này để mọi người có thể chơi mạt
chược và bài, nhờ đó mà quán cũng có thể thu được một khoản nho nhỏ.
Lâm Duyệt Mai
không thấy Lưu Hương ngồi bên trong, đang định quay lại sau khi bán đồ của
mình, Quách Hoa Lan đang ngồi ở bàn khác chơi bài nhìn thấy bà và hỏi: “Này,
Duyệt Mai, Vân Vân nhà bà đã tìm được người thích hợp chưa?”
Bà ta là một bà
mối chuyên nghiệp, bà ta đã giới thiệu buổi xem mắt thứ ba và thứ tư cho Ổ Vân
Vân, sau đó, bà ta lại muốn giới thiệu ngườ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.