Cẩm Duệ thấy thế rót nước cho hắn, nguyên nhân cô không rõ vì từ sau buổi đêm bên trong quán bar đó cô chưa từng gặp lại Diệp Tinh.

Đêm đó Diệp Tinh sảy ra chuyện cô cũng không hay biết gì.
"Chỉ có thể là cậu ấy chỉ giận nhất thời!" Cẩm Duệ cô nhẹ nhàng bảo.
Cung Trạch nhìn Cẩm Duệ dáng người đó, cùng cách cư xử hiền dịu kia.

Phải Diệp Tinh cũng được một phần như vậy thì đã không sảy ra cớ sự như ngày hôm nau.
"Em có cách nào không?" Cung Trạch hỏi Cẩm Duệ.
Cô ta ấp úng, đôi tay nắm chặt lại gương mặt có chút thất vọng mà nhìn Cung Trạch.
Dáng vẻ yếu duối của cô lộ rõ trước mặt của hắn.
"Em...em..!"
Cung Trạch nhìn dáng vẻ ấy, biết cô ngốc này cũng không có cách.

Hắn thở dài, trong đầu hắn đã có kế hoạch từ trước.

Hắn đến đây chỉ mong cô có thể giúp hắn mà thôi.
"Thôi được rồi, anh cũng đã có cách, nhưng em phải giúp anh!" Cung Trạch hắn nói.
Cách mà hắn nói là làm ra dáng vẻ như bây giờ, ăn mặc sang trọng mà bước vào sự kiện, trên tay còn tay cầm hợp nhẫn.

Cách của hắn chính là cầu hôn lại Diệp Tinh.

Hắn nghĩ cô vẫn còn tình cảm dành cho hắn.

Sau cùng cô cũng sẽ chọn cách quay về bên hắn mà không một lời oán trách, hắn sẽ cứu được nhà họ Cung khỏi nguy cơ phá sản.

Sẽ nhân lúc này thâu tóm nhà Họ Diệp trong tay.

Bắt nhà Họ Diệp phải trả giá cho những hành động đó.
Diệp Tinh đưa mắt nhìn tên ngụy quân tử kia, rõ ràng hắn biết rõ một sự kiện lớn thế này hắn có thể bị bẻ mặt.

Hắn lại cả gan đến như vậy, hắn lên cả kế hoạch cầu hôn cô vào lúc này sao!
Đúng ra cô phải giặn bảo vệ không nên cho loại người này vào đây mới phải.

Là do cô quá sơ xuất rồi.
Tính ra nếu chuyện này sảy ra với Diệp Tinh lúc trước thì nhất định hắn sẽ còn có cơ hội làm lành.

Nhưng bây giờ cô không phải là Diệp Tinh của hắn nữa, cô là một người chuyên trị tên cặn bả như hắn.
"Cẩm Duệ, cô cũng ở đây sao?"
Diệp Tinh nhìn Cẩm Duệ ánh mắt nghi hoặc.

Không phải lúc này cô ta vẫn còn đang lo cho bài thi tốt nghiệp của mình à sao lại ở đây.
(Diệp Tinh tốt nghiệp xong bốn năm rồi, Cẩm Duệ cô ta vẫn chưa tốt nghiệp đại học đang chuẩn bị thi cử)
Cẩm Duệ nhìn Diệp Tinh bằng đôi mắt ngây thơ vô tội, cô ta rụt rè trước mọi người.
"Diệp Tinh tớ biết cậu vẫn còn yêu Cung Trạch.

Hay cậu cho anh ấy một cơ hội đi!"
(Cả hội trường sôn sao, náo nhiệt.)
Phía của Jan: Hắn đang đứng trên sân khấu, hóng màng kịch hay.

Lúc này hắn cũng là người phụ trách và sẽ là người trực tiếp mở màng buổi đấu giá.
"Jan xin lỗi, tôi xuống dưới trước!" Dương Cầm nói.
Jan mỉm cười, nụ cười hóng chuyện.

Hắn vừa mới về nước không ngờ lại gặp phải chuyện của nhà hợp tác Rebellious Rose như thế.

Hắn chỉ mong là chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến sự nghiệp của cả hai mà thôi.
Dương Cầm đi về phía Diệp Tinh nhỏ giọng vào
tay Diệp Tinh hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Diệp Tinh khẽ đáp: "Chuyện nhỏ thôi."
"Diệp Tinh cho anh cơ hội nhé?" Cung Trạch hắn bảo.
Cô thật sự rất khinh thường loại người như hắn, từ ban đầu không biết trân trọng khi mất rồi lại hối tiết tìm kiếm sự tha thứ.

"Anh đang làm phiền tôi đấy!" Diệp Tinh lạnh lùng trả lời hắn.
Cung Trạch thật sự hết cách hắn mới dùng cách liều lĩnh như thế, hắn nhân lúc hội trường đang đông khách lên, để tỏ tình.

Diệp Tinh liệu sẽ vì thể diện mà đồng ý với hắn chăng.
"Anh biết em còn giận, nhưng với tình cảm bao năm em nở rời bỏ anh sao?" Cung Trạch nói.
Hệ thống xuất hiện: Ây, có kịch coi rồi.
Diệp Tinh khẽ nhếch mét, tình cảm bao năm của nguyên chủ dành cho hăn là tình cảm sâu đạm từ thời cấp ba lên đại học, dành cả tuổi thanh xuân để yêu hạng người như hắn.
Còn hắn, tình cảm dành chủ nguyên chủ chỉ có lợi dụng, mưu mô, và kế hoạch.
Bây giờ hắn còn tư cách nhắc tới chuyện tình cảm bao năm sao! Hắn quả thật không xứng với tình cảm của nguyên chủ dành cho hắn.
Diệp Thanh đứng bên cạnh Diệp Tinh nhỏ giọng hỏi cô.

"Có cần Diệp gia đứng ra giúp em không?"
(Lúc này Diệp Tinh vẫn còn dấu chuyện mình là con gái của Diệp gia, mọi người điều cho rằng Diệp gia chỉ là khách được mời tới)
"Không cần đâu!" Diệp Tinh nói.
Cô không muốn Diệp gia nhún tay vào chuyện như vậy.

Cô thích tự mình giải quyết hơn.

Cẩm Duệ, tiến lại lớn giọng bảo: "Diệp Tinh, cậu tha thứ cho Cung Trạch đi!"
"Sao có thể!" Diệp Tinh bảo.
"Diệp Tinh ở đây đông người sau em có thể từ chối anh!" Cung Trạch nói.
Giờ trên gương mặt hắn tràn đầy sự câm phẫn, kè theo hắn có thể cảm nhận được ánh mắt khinh bỉ từ mọi người nhìn hắn.
So với lúc trước thì cô nhìn hắn càng khinh bỉ, vốn tính làm cho hắn phá sản thôi.

Nhưng bây giờ cô phải làm cho hắn bẻ mặt thêm rồi.
Cả hai người đã là một đường đi song song, sao có thể tha thứ.

Huống hồ cô không phải là Diệp Tinh.
Diệp Tinh cô nâng cầm của Cẩm Duệ lên, hạng người như cô ta lại có tư cách đứng ở đây nói chuyện với cô sao!
Cô không hiểu tại sao cô ta lại chọn cách nói đỡ cho Cung Trạch.

Nếu đúng là bạn thân nguyên chủ, cô ta lại không biết chuyện xấu hắn gây ra cho nguyên chủ Diệp Tinh ư?
"Không phải cô và hắn đã ngủ cùng nhau sao? sao bây giờ lại cầu xin giúp hắn rồi!" Diệp Tinh cô nói.
Hệ thống: Sao cơ ngủ cùng nhau nữa sau!
Nếu nói đến chuyện này phải quay về lúc cô cùng Cẩm Duệ ra khỏi quán bar đó.
Cẩm Duệ cô ta cũng bị đánh thuốc mê, nhưng lại bị đưa tới một gian phòng bị cho uống thuốc!
"Các anh là ai?" Cẩm Duệ cô yếu đuối mà hỏi..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play