Sở Hạ Phàm có thể cảm nhận được sự ớn lạnh đang xâm nhập cơ thể, hai thái dương rịn ra một tầng mồ hôi mỏng: "Cháu chỉ muốn gỡ bỏ hiểu lầm với cô ấy, không nghĩ sẽ làm cô ấy bị thương"Sở Vân Kiêu cười khẩy: "Cậu nghĩ tôi tin?"Nếu không phải anh kịp thời xuất hiện, có lẽ anh ta đã bóp gãy cổ tay của Hướng Ca rồi.
Hơn nữa không ai có thể đoán được liệu Sở Hạ Phàm có thể làm ra những chuyện điên cuồng hơn nữa hay không?"Cháu! " Đầu lưỡi của Sở Hạ Phàm như bị ai đó thắt chặt, nghẹn một lúc lâu cũng không nói nên lời.
Lâm Thanh Cách đứng bên cạnh đang định mở miệng nói đỡ cho Sở Hạ Phàm, Sở Vân Kiêu phát hiện ra cô ta, lạnh lùng liếc mắt nhìn qua.
Lâm Thanh Cách hoảng sợ, vội vàng ngậm miệng lại.
"Hai người đã chính thức chia tay, tôi nghĩ bản thân Hướng Ca không còn muốn tranh luận xem giữa hai người các cậu có hiểu lầm hay không nữa.
" Sở Vân Kiêu rũ mắt nhìn Sở Hạ Phàm.
Mỗi một chữ nói ra đều mang theo áp lực khiến người ta khϊếp sợ, Sở Hạ Phàm cũng không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
"Những gì cậu nên làm bây giờ là nhanh chóng giải quyết mối quan hệ tình cảm khác.
"Nghe vậy, Sở Hạ Phàm bất giác nhìn về phía Lâm Thanh Cách.
Anh ta đang định giải thích thì Lâm Thanh Cách lại giành trước cơ hội trả lời: "Hướng Ca, cô thật sự đã hiểu lầm chúng tôi rồi.
Hạ Phàm lo một mình tôi thuê phòng ở bên ngoài không an toàn nên mới cho tôi ở nhờ nhà anh ấy.
Tôi và anh ấy không hề phát sinh bất cứ chuyện gì, giữa chúng tôi chỉ là mối quan hệ bạn bè thuần khiết.
""Lâm tiểu thư.
" Bỗng nhiên Hướng Ca lên tiếng.
Sắc mặt cô bình tĩnh, lúc nhìn thấy dấu hôn tím đỏ trên cổ Sở Hạ Phàm thì khóe miệng khẽ nhếch lên đầy trào phúng: "Cô không cần giải thích những chuyện này với tôi, tôi và Sở Hạ Phàm đã chia tay, cho dù cô và anh ta phát sinh quan hệ thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi.
"Sắc mặt Sở Hạ Phàm nhất thời tái mét: "Hướng! "Hướng Ca ngắt lời anh ta: "Tôi chỉ hy vọng sau này hai người đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, càng không nên quấn lấy tôi không buông.
Điều này khiến tôi rất ghê tởm.
"Cô nói từng chữ một, cực kỳ rõ ràng.
.