Tử An vào trong phủ, liếc mắt nhìn thị vệ mang kiếm xung quanh, họ đều vũ trang đầy đủ, mà dựa theo phục sức trên người, cho thấy bọn họ là thị vệ của hoàng thất.

Khung cảnh tràn ngập ý giương cung bạt kiếm, khiến người ta phải căng thẳng, nhưng Tử An giống như như không hề quan tâm, bước đi khí định thần nhàn giữa Bộ phủ được thủ vệ nghiêm ngặt.

Căn phòng ở tận cùng trong viện đang mở cửa, trong phòng có hai cô nương mỹ mạo đang ngồi. Trưởng công chúa Phòng Huân trông giống như vừa mới tắm xong, tóc trên vai vẫn còn ướt, trong tay lại cầm một cây kim thương, nghiêm nghị ngồi ở vị trí chủ vị.

Bộ Nhiễm trầm mặc đứng sau lưng Phòng Huân, nghiêm túc nhìn vị khách không mời mà tới này, "Tử An pháp sư, hôm nay đã muộn như vậy rồi, không biết ngươi có việc gì quan trọng mà phải tới Bộ Phủ, gặp chúng ta vào lúc này?"

Tử An hành lễ của tăng nhân, thái độ vẫn ôn hòa như thường ngày, "Hai vị nữ thí chủ, không cần phải căng thẳng lo lắng như vậy, ta tới đây chuyến này là vì hai người."

"Vì chúng ta mà tới sao? " Phòng Huân đang ngồi ở chủ vị nghiêm mặt nói, "Ta sợ là hôm nay ngươi tới đây, ngày mai trưởng công chúa và gia chủ Bộ gia sẽ cùng rơi vào hôn mê, ngủ sâu không tỉnh lại, sau đó có thỉnh đại phu nào tới cũng không chữa trị được, kết cục cuối cùng là chết không minh bạch!"

Bị trưởng công chúa lên án, Tử An vẫn không hề hoang mang, "Hình như trưởng công chúa hiểu lầm ta rồi, sát sinh là đại giới với người tu hành, sao ta có thể phạm giới thế được?"

Phòng Huân nắm chặt trường thương trong tay, hỏi một câu: "Vậy ngươi muốn cái gì? Ngươi có dám nói rõ ràng với chúng ta không?"

So với Phòng Huân bị cảm xúc chi phối, Bộ Nhiễm tỏ ra bình tĩnh hơn, nàng chậm rãi lên tiếng, trật tự rõ ràng: "Hòa thượng nhà ngươi không sát sinh, nhưng lại có rất nhiều biện pháp còn tà môn hơn cả giết người. Ta từng nghĩ ngươi được xếp cấp S, thì cũng giống như chúng ta, là những người bất cẩn tiến vào thời không kỳ quái này, nhưng ngươi che giấu tâm tư quá sâu, mục đích rõ ràng là không giống chúng ta. Huân tỷ đã kể cho cho ta nghe về bức tranh từ bảy trăm năm trước ở Tây Nhạn Quan, thế mà ngươi lại lập tức quyết định che giấu cho Tiểu Trì ca... Tiểu Trì đại phu, lập trường của ngươi sao lại quỷ dị như thế? Chuyện tới nước này, ngươi vẫn còn điều giấu diếm chúng ta, nếu hôm nay ngươi không nói rõ mọi chuyện ra, không biết chừng sau này chúng ta... chưa chắc đã tiếp tục làm bằng hữu với nhau được nữa."

Tử An cười cười: "Từ trước tới nay chúng ta đều là người trên cùng một chiến tuyến, tại sao các người lại nghi ngờ ta? Ta vừa mới nhìn qua, tiến độ sửa chữa kết nối đã đạt 73%, dựa theo tốc độ này, chỉ mấy ngày nữa là xong."

Bộ Nhiễm và Phòng Huân kinh ngạc nhìn nhau, một lát sau, Phòng Huân nghiến răng nói: "Tất cả các ngươi, lui xuống!"

Thị vệ trật tự rời đi, trong viện chỉ còn lại một vị hòa thượng và hai vị cô nương trẻ tuổi.

"Ta không nói cho hai người biết là để bảo vệ hai người, bởi vì có một số chuyện quá sức cao thâm, vượt quá khả năng lý giải của hai người." Tử An giơ tay ra giữa không trung, ra lệnh: "Yêu cầu nhận được quyền hạn tối cao ở chặn điểm."





Tiếng Vi Tháp vang lên: "Phê chuẩn yêu cầu, để loại bỏ tự động chấp thuận của Vi Pháp, giao quyền khống chế cho người thi hành có trí tuệ cao nhất ở chặn điểm, 002... Báo lỗi, báo lỗi! Kiểm tra xác định mâu thuẫn về thân phận... phát sinh lỗi logic mới!"

"Nên không thể nào cách ly lỗi logic, yêu cầu tất cả những người thi hành cấp S ở chặn điểm lập tức dừng mọi hành động, tránh nguy hiểm tới tính mạng, sau khi Vi Tháp khôi phục kết nối, tất cả các lỗi logic hiện giờ sẽ được giải quyết thích đáng."

Tử An hỏi: "Lỗi logic vừa rồi có mâu thuẫn với việc giao quyền hạn cho ta không?"

"Không có mâu thuẫn. Mệnh lệnh của ngài có quyền hạn tối cao ở chặn điểm."

Cho tới khi Tử An ra thủ thế "thu hồi", thu lại giao diện điều khiển Vi Tháp, hai cô nương vẫn còn chưa kịp phản ứng lại. Rất nhanh sau đó, hai nàng nghe thấy hệ thống nói giọng nữ thông báo tin tức mới nhất: "Quyền hạn tự động của Vi Tháp đã bị thu hồi, các mệnh lệnh hiện có đã bị xóa, bắt đầu từ bây giờ, mời ngài nghe theo sắp xếp của hắn, tích cực hiệp trợ, cảm tạ ngài đã hiểu và phối hợp."

"Vi Tháp không lừa các ngươi, bây giờ đã tin là ta cùng phe với hai người rồi chứ?" Thần sắc Tử An bình tĩnh, xem ra đúng là một người sâu không lường được, không thể dự đoán nổi, "Trưởng công chúa, ngươi không cần phải nghi ngờ ta, hành động mấy hôm nay của ta là để cách ly, bảo vệ những người vô tội, để họ không bị ảnh hưởng sau khi kết nối lại. Ta sẽ không làm bất kỳ ai bị thương, sau khi Vi Tháp online, họ sẽ tự tỉnh lại."

Sau khi giải thích cho bản thân, Tử An cười động viên hai người: "Ta sẽ không đối xử với các ngươi như vậy, vì... chúng ta ở cùng một chiến tuyến nha."

Bộ Nhiễm trầm mặc rất lâu mới nói: "... Vậy thì, ngươi định làm gì? Cần chúng ta hỗ trợ gì không?"

"Ta còn phải tiến hành cách ly với một số người, còn hai người các ngươi, cứ ngoan ngoãn ở lại hoàng đô, không được chạy loạn, đã tới bước cuối cùng rồi, đừng để bản thân rơi vào nguy hiểm, đây chính là hỗ trợ lớn nhất rồi."

"Vậy tại sao ngươi lại chạy loạn được?" Phòng Huân đứng lên, tất cả nghi ngờ của nàng đều viết hết ra trên mặt, "Ngươi chẳng qua cũng chỉ là một hòa thượng mà thôi. Tại sao ngươi có thể ra lệnh cho Vi Tháp, thậm chí còn có thể giao nhiệm vụ cho bọn ta?"

Tử An chắp tay trước ngực hành lễ, "Hai vị nữ thí chủ, sau khi Vi Tháp có thể kết nối lại, ta sẽ giải thích ngọn nguồn sự việc cho hai người. Bây giờ không còn nhiều thời gian nữa, thỉnh hai vị căn cứ theo cách làm người của ta, tạm thời tin tưởng sắp xếp của ta."

Một lát sau, Phòng Huân mới trầm mặc gật đầu. Từ An không trì hoãn thêm nữa, lập tức rời đi.

Sau khi chắc chắn Tử An đi đi xa rồi, Bộ Nhiễm mới nhẹ giọng hỏi: "Huân tỷ, ngươi có tin lời hắn nói không?"

"Một chữ cũng không tin." Phong Huân trả lời ngắn gọn, rành mạch, "Hắn không muốn chúng ta tự ý hành động? Thế thì ta càng phải hành động! Nhanh thừa lúc hắn không có ở đây, chúng ta đi điều tra một số truyện, bây giờ trước mắt tối tăm, làm gì cũng bị động."

"Huân tỷ, ngươi nói xem... Vi Tháp là cái gì?" Bộ Nhiễm lộ ra biểu tình suy nghĩ suy sắc, "Cẩn thận xem xét lại, ngay cả việc chúng ta tới thế giới này cũng không thể dùng nguyên tắc bình thường để giải thích được, vị hòa thượng Tử An thần bí này, cũng là một chuyện nằm ngoài dự đoán."

"Không nghĩ ra, ta không biết, bây giờ cũng không muốn biết! Ta chỉ có thể chắc chắn một chuyện, chính là thời điểm Vi Tháp bắt đầu sửa chữa kết nối, gần như cùng lúc với thời điểm chúng ta tìm được bức tranh cổ ở Tây Nhạn Quan, như vậy, thân phận thật sự của Tiểu Trì đại phu, chắc chắn có quan hệ với những chuyện này..."

Phòng Huân nghiêm túc phân tích: "Trong mộ kia ta đã đọc được ghi chép trong văn tự chôn cùng với tranh vẽ kia, đó hẳn là... chân dung của Úy Trì quốc sư."

Bộ Nhiểm lẩm bẩm nói: "Úy trì quốc sư tên là Úy Trì Vọng, nếu lấy hai chữ sau, đồng âm chính là... Trì Võng."

Nghĩ tới mối liên hệ này, ánh mắt hai người nhìn nhau lộ ra kinh sợ khủng hoảng. Mà sau khi sợ hãi qua đi, hai nàng không hẹn mà cùng ngơ ngác.

Phòng Huân chắc chắn sau chuyện này, hòa thượng tạm thời sẽ không giết nàng, dần dần khôi phục lại cái tính lỗ m ãng trước đây: "Nhiễm Nhiễm... ta muốn làm một chuyện."

Bộ Nhiễm tâm ý tương thông với nàng, sửng sốt một cái, nhất thời hai mắt trợn to, "Không được, quá hoang đường!"

Phòng Huân gắt lên: "Cái gì hoang đường? Có hoang đường hơn cũng thế thôi! Còn có chuyện gì hoang đường hơn việc một người cổ đại sống tới tận hiện đại sao? Mặc kệ, Trì Võng có là yêu quái ngàn năm hay là con rùa vạn năm thì đã sao... Đi, lăng mộ Thủy Hoàng đế chỉ cách đây có mấy chục dặm, chúng ta đi trộm mộ!"

"Ta cũng không tin, với quan hệ giữa Úy Trì quốc sư và Thủy hoàng đế, mà chúng ta lại không tìm được gì để chứng minh thân phận của Trì Võng trong mộ Mộc Bắc Hy!" Phòng Huân cầm trường thương lên, kéo Bộ Nhiễm chạy ra ngoài, "Chúng ta không thể cái gì cũng không biết thế này được, tên hòa thượng kia bụng dạ khó lường, chỉ có kẻ ngốc mới ngoan ngoãn nghe lời hắn, muội muội, đi!"

Bộ Nhiễm giãy giụa nói: "Chờ đã! Loại lăng mộ kia có thể nói đi là đi được luôn sao? Trong đó nguy hiểm tới mức nào, ngươi đã bao giờ nghiêm túc suy nghĩ tới chưa?"

Phòng Huân nhăn mày, cứng đầu cứng cổ nói: "Ta nhất định phải đi bằng được, tất cả chuyện này chắc chắn có liên quan tới Tiểu Trì đại phu... Chúng ta phải biết được nhiều thông tin hơn, mới có thể phán đoán chính xác được."

Bộ Nhiễm thở dài: "Từ trước tới nay, nếu ngươi đã quyết định chuyện gì ta cũng không thể cản được ngươi... Lần này ta cũng sẽ không cản ngươi, nhưng trước tiên ngươi phải cho ta hai ngày để chuẩn bị rồi mới đi, ta sẽ cho người trong phủ kiểm tra thư tịch cổ, thử xem có ghi chép nào về lăng mộ của Thủy hoàng đế trong suốt bảy trăm năm sau khi ông ta chết không."

Cuối cùng Phòng Huân cũng chịu thỏa hiệp, "Ngươi nói đúng, đúng là chúng ta nên chuẩn bị trước."

"Cả những việc có liên quan tới Úy Trì quốc sư, hoặc là ghi chép liên quan tới vị Tiểu Trì đại phu kia..."

Bộ Nhiễm bổ sung thêm: "Nếu đúng là y đã sống hơn bảy trăm năm, thì cho dù y có cẩn thận đến đâu, che giấu hoàn hảo tới mức nào, chắc chắn cũng sẽ lưu lại vết tích trên đời. Tìm được bao nhiêu hay bấy nhiêu, có thể giúp chúng ta nắm được cục diện."

Các nàng nói xong thì lập tức hành động, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi hợp lực với nhau, vậy mà có thể tìm được manh mối ghi chép về lăng mộ Thủy hoàng đế giữa biển thư tịch mênh mông.

Bộ Nhiễm thuê một nhóm cao thủ cùng vào lăng mộ để bảo vệ hai người họ, đồng thời, nàng cũng luôn chú ý những tin tức mới nhất từ bắc cảnh truyền xuống.

Xe ngựa lướt nhanh trên đường, nhìn thấy Phòng Huân cưỡi ngựa tới gần, Bộ Nhiễm gọi nàng lại, thông báo ngắn gọn tin tức vừa mới nhận được, "Huân tỷ, thuyền của Tử An hòa thượng đã cập bến ở bắc cảnh, dựa theo hướng đi của hắn... mục tiêu có lẽ là Phong trang chủ."

"Chắc chắn là Phong đại ca," Phòng Huân cũng không thoải mái gì, " Đã mấy ngày rồi mà vẫn không thấy Phòng Lưu đâu, phỏng chừng là nó cũng không thoát khỏi ma trảo của hòa thượng kia, cũng ngã xuống rồi, chẳng qua là tin tức đã bị Vô Chính Môn đ è xuống, không để truyền ra ngoài."

Lo lắng hiện ra giữa chân mày Phòng Huân, "Trước đó ta đã truyền tin cho Phong đại ca rồi, bảo hắn tới nam cảnh chơi với ta, tính theo thời gian, chắc là hắn đã bắt đầu đi rồi, vậy chẳng phải là sẽ đụng mặt Tử An sao?"

Bộ Nhiễm biết nàng có giao tình nhiều năm với Phong Vân Tranh, khuyên nhủ: "Ngươi phải tin tưởng Phong trang chủ, hơn một năm nay không ai biết hắn ở đâu, chắc là ở nơi cực bắc lạnh lẽo chuyên tâm bế quan tu luyện, Phong trang chủ là bậc kỳ tài võ học, với năng lực hiện tại của hắn, chưa chắc đã có địch thủ."

"Bây giờ không giúp được gì, cũng chỉ có thể mong là như thế, chỉ hy vọng hắn người hiền sẽ gặp lành." Phòng Huân biết có lo lắng cũng bằng thừa, chỉ đành thở dài bất đắc dĩ, "Chỉ mong Phong đại ca không việc gì... Nhiễm Nhiễm, chúng ta đến nơi rồi."

Xe ngựa dừng lại, trước mắt các nàng hiện ra một cái bia mộ oai nghiêm, nơi an nghỉ của "Thủy hoàng đế" nằm sâu bên dưới lăng mộ.

Bộ Nhiễm xuống xe, hai vị cô nương hít một hơi thật sâu, gật đầu với nhau, Phòng Huân quay đầu ra lệnh: "Truyền thợ thủ công, khai mộ!"

____________________

Tác giả có lời muốn nói:

Trì Võng đi du lịch, tranh chân dung mình trong mộ cổ bị móc ra.

Trì Võng đi ngủ, phòng ngủ lại bị người khác cậy cửa.

Trì Võng:... không còn gì chơi nữa đấy phải không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play