Hắn tốt xấu gì cũng đã ở Mặc Hà mấy tháng, thế mà lại không đụng đến nước sông Mặc Hà.
      Nghĩ là làm, Lam Tiểu Bố không chút do dự đánh ra từng đạo thủ ấn, hắn muốn cuốn nước sông Mặc Hà lên nhìn xem một chút.
      Chẳng qua khi thần niệm của Lam Tiểu Bố bắt đầu cuốn nước sông Mặc Hà lên, Mặc Hà lại càng cuộn trào hơn. Bọt nước màu mực dâng cao lên đến ngàn trượng, còn đang điên cuồng tăng lên.
      Thần niệm Lam Tiểu Bố chạm đến sóng nước Mặc Hà này, chỉ qua mấy giây, thần niệm đã bị cuốn đi sạch sẽ.
      Thức hải truyền đến một cơn đau đớn, Lam Tiểu Bố lập tức biết mình đã xem thường nước sông Mặc Hà này rồi, hắn dứt khoát lấy một cái vật chứa không gian ra, sau đó thần niệm lại cuồn cuộn cuốn đến một lần nữa.
      Cùng lúc đó Lam Tiểu Bố cũng vận chuyển Đoán Thần Thuật, được sự giúp đỡ của Đoán Thần Thuật, lần này Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng có thể cuốn nước sông Mặc Hà lên, một ngấn nước màu đen mực bị Lam Tiểu Bố lấy đi, rơi vào vật chứa không gian trước mặt hắn.
      “Răng rắc!” Một tiếng nứt vang, một khắc sau, cái vật chứa không gian này bị vỡ vụn, nước sông Mặc Hà rơi xuống bờ cát, biến mất tăm.
      “Thật là lợi hại.” Bàng Bất Lận thán phục một tiếng, không biết là đang nói Lam Tiểu Bố lợi hại, hay là nói nước sông Mặc Hà lợi hại.
      “Quả thật là lợi hại.” Lam Tiểu Bố thán phục một tiếng, lúc này hắn khẳng định nước sông Mặc Hà này nhất định không phải là thứ đơn giản, càng không cho hắn thu thập thì hắn lại càng muốn thu thập.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play