Lam Tiểu Bố cầm lấy thẻ bài thân phận tiến vào Ma Huyền Tiên Vực rồi, tên hộ vệ kia mới tung tung túi trữ vật trong tay lên, “Người này thật là giàu có, tiên tinh khen thưởng bỏ ra còn nhiều hơn tiên tinh làm thẻ bài thân phận nữa…”
      Nói đến đây, hộ vệ dường như cảm thấy đồng bạn hôm nay có chút không thích hợp, hắn nghi ngờ hỏi, “Khương Nhĩ, hôm nay sao ngươi không nói lời nào cả vậy?”
      Tên hộ vệ được gọi là Khương Nhĩ kia nhíu mày nói, “Ngươi có cảm thấy người vừa rồi rất quen mắt hay không, hình như có thêm nhiều râu một chút, cũng phong sương thêm một chút…”
      “Cái gì mà nhìn quen mắt?” Tên hộ vệ đang tung túi trữ vật kia không hiểu hỏi.
      Khương Nhĩ chỉ chỉ về phía Lam Tiểu Bố vừa biến mất, “Ngươi nhớ lại tiền bối Lam Tiểu Bố năm đó một chút, rồi nhìn lại người vừa rồi kia xem.”
      “Ngươi nói hắn là Lam Tiểu Bố?” Hộ vệ kia đột nhiên giật mình, suýt chút nữa ném luôn cả túi trữ vật đi.
      “Không phải nói người đó là hắn, chỉ là có chút giống thôi.” Khương Nhĩ lại nói.
      “Làm ta sợ muốn chết, ngươi đúng là biết đùa. Lam Tiểu Bố mà đến, làm sao có thể ôn tồn nhẹ nhàng nói chuyện với chúng ta như vậy, chắc hẳn người ta đã đập một phát trực tiếp đánh chết hai người chúng ta, sau đó nghênh ngang tiến vào Ma Huyền Tiên Vực rồi.” Hộ vệ bị hù sợ kia lập tức khôi phục bình thường.
      Khương Nhĩ nghe thấy lời giải thích này, suy nghĩ một chút cũng cảm giác không có gì kỳ quái cả. Lam Tiểu Bố là ai chứ? Sao có thể ở đây nói nhảm với bọn họ cả nửa ngày như vậy?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play