Bên trong tức lâu Vô Lượng Tiên Hải của Vô Lượng phường thị, Lạc Thải Tư có chút không yên ngồi trong phòng, Cổ Đạo thì hết nhìn đông đến nhìn tây. So với Lạc Thải Tư, Cổ Đạo càng muốn nhanh chóng rời khỏi tức lâu này hơn. Đây quả thật chẳng khác nào cầm tù cả, chẳng những phải cải trang, mà còn không thể ra ngoài. Nó vốn là một Thần Thú Thượng Cổ, vậy mà lại cải trang nó thành một con chó xám.
      Cổ Đạo đi quanh quẩn một vòng rồi lại đến chỗ Lạc Thải Tư, “Sư tỷ, ta cảm thấy chúng ta nên rời khỏi đây đi. Ngươi xem chúng ta đến tu luyện cũng không thể tu luyện, lại không thể núp trong tức lâu này cả một đời được đúng không? Ta cảm thấy tên Già đảo chủ kia cũng chẳng tốt gì, biết Bố gia tạm thời không đến thì bỏ chúng ta ở lại nơi này, quá đáng.”
      Lạc Thải Tư thở dài, “Chúng ta không thể đi, bên ngoài đâu đâu cũng là tin tức truy nã chúng ta, chỉ dựa vào thủ đoạn cải trang đơn sơ này của chúng ta, chỉ cần vừa ra ngoài chỉ sợ sẽ bị người ta phát hiện ra ngay. Hơn nữa ngươi cũng đừng trách Già đảo chủ, Già đảo chủ đối với chúng ta như vậy là đã rất tốt rồi. Không phải hắn dẫn chúng ta vào trong tức lâu này, sợ rằng chúng ra đã sớm rơi vào tay của Lượng gia rồi. Hơn nữa, tiên tinh để chúng ta ở lại đây cũng là do người ta bỏ ra.”
      “Người này ta thấy cũng không phải thứ tốt gì, vô cùng âm hiểm.” Cổ Đạo he he một tiếng, chủ ý cải trang nó thành một con chó xám chính là do Già Quân Không đưa ra.
      Thấy Lạc Thải Tư không trả lời mình, Cổ Đạo lại nói tiếp, “Sư tỷ, không thì chúng ta lén rời khỏi Côn Khư Hải, quay về Ngũ Vũ Tiên giới đi? Đến Ngũ Vũ Tiên giới rồi chúng ta có thể ăn ngon uống say.”
      Vừa nghĩ đến cuộc sống nhàn nhã ở Ngũ Vũ Tiên giới, trong lòng Cổ Đạo lại càng nôn nóng.
      Lạc Thải Tư trợn mắt với Cổ Đạo một chút, trước đó khi còn chưa đến Côn Khư Hải, chỉ biết đường đi nguy hiểm nhưng không biết là nguy hiểm như thế nào. Sau khi đi cùng Già Quân Không một chuyến, trong lòng Lạc Thải Tư rất rõ, nếu không có người giúp đỡ, nàng và Cổ Đạo hoàn toàn không thể đến Côn Khư Hải được.
      Cổ Đạo thấy Lạc Thải Tư không tiếp thu ý kiến của nó, trong lòng cũng vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể quanh đi quẩn lại trong phòng. Cho dù tu vi của nó mạnh hơn Lạc Thải Tư rất nhiều, nhưng ở đây người làm chủ không phải là nó.
      Ngay lúc này cấm chế trên cửa phòng bị gõ vang, trong lòng Lạc Thải Tư giật mình, vội vàng nói, “Cổ Đạo, ngươi trốn đi, ta lập tức cải trang.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play