Tên tiên đế này không ra ngoài, chỉ phát một đạo tin tức, lát sau đã có người dẫn Hàn Thích đến.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy Hàn Thích, hắn lại biết người này, gia hỏa này chính là người đại diện cho Nguyệt Linh Tiên Vực mua Thiên Cương trận kỳ. Nói thật, đồ gia hỏa này bỏ ra cũng không tính là nhiều. Sở dĩ Lam Tiểu Bố bán lá trận kỳ kia cho hắn, hoàn toàn là vì Ngũ Thiên Thành mà thôi.
Hàn Thích nhìn thấy sáu tên tiên đế bị trọng thương, còn cả Cảnh Vô Tuất đang nằm trên mặt đất, lại nhìn thấy Lam Tiểu Bố, sao hắn còn không hiểu ra đã xảy ra chuyện gì.
“Nguyệt Linh Đại Đế…” Hàn Thích thấp thỏm lo âu kêu một tiếng.
Ngũ Thiên Thành lạnh lùng nhìn Hàn Thích, “Hàn Thích, ta có chỗ nào có lỗi với ngươi? Ngươi lại muốn hãm hại ta? Vậy mà ta còn tưởng rằng ngươi bị oan, kết quả ngươi vu oan Ngũ Thiên Thành ta gian sát đạo lữ của ngươi. Ngươi lấy được một lá Thiên Cương trận kỳ về, ta vô cùng cảm kích ngươi. Nhưng ngươi nghĩ xem, tiến vào bí cảnh Hỗn Độn quan trọng đối với một tiên vương như thế nào? Ngươi lấy được bao nhiêu bảo vật? Bây giờ ngươi lại cấu kết với Cảnh Vô Tuất, cắn ngược lại ta một phát, ta nghĩ lá Thiên Cương trận kỳ này sớm đã không còn ở Nguyệt Linh Tiên Vực nữa rồi đúng không?”
Lam Tiểu Bố mơ hồ hiểu ra, đối với toàn bộ Nguyệt Linh Tiên Vực mà nói, Hàn Thích chính là ân nhân, bởi vì hắn đã lấy được một lá Thiên Cương trận kỳ. Một người như vậy mà đạo lữ lại bị Ngũ Thiên Thành gian sát, cộng thêm Cảnh Vô Tuất đứng sau giật dây, rõ ràng sẽ khiến cho toàn bộ tu sĩ ở Nguyệt Linh Tiên Vực phản đối.
Hàn Thích tựa như đã biết hôm nay mình đã khó giữ được mạng, dứt khoát điên cuồng kêu lên, “Ngũ Thiên Thành, Hàn Thích ta tốt xấu gì cũng đã lấy được một lá Thiên Cương trận kỳ về đây, xem như cũng có công lao vì Nguyệt Linh Tiên Vực đi. Nhưng sao ngươi lại đối xử với đạo lữ của ta như vậy?”
Ngũ Thiên Thành bình tĩnh nhìn Hàn Thích: “Ta đối xử với đạo lữ ngươi thế nào? Ta gọi ngươi và đạo lữ của ngươi đến, ở trước mặt ban thưởng, chẳng lẽ như vậy là sai sao? Ngươi còn nói xấu ta gian sát đạo lữ của ngươi, tự trong lòng ngươi không biết sao? Sao còn đến hỏi ta?”
Hàn Thích mỉa mai ha ha một tiếng, “Vâng, ngươi cao cao tại thượng, đã ban thưởng cho chúng ta rất nhiều thứ. Nhưng khi Tuyết Lộc hỏi ngươi, bình thường khi có những vấn đề về tu luyện, có thể đến hỏi ngươi được không, ngươi nói như thế nào? Ngươi nói, hoan nghênh đến bất cứ lúc nào.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT