Lam Tiểu Bố nói, “Nếu như thế, chúng ta rời khỏi Hư Không Thạch trước rồi nói sau, có lẽ một lát nữa Hư Không Thạch sẽ bị Hư Không đảo nuốt hết đấy.”
Cho dù có lấy được Thiên Cương trận kỳ hay không, sau khi Lam Tiểu Bố lấy đi trân kỳ trên Hư Không Thạch, tất cả mọi người lập tức xông ra ngoài. Nếu như không phải vì bí cảnh Hỗn Độn trong Hư Không đảo, không có người nào muốn ở lại bên trong KHốn Sát tiên trận của người khác.
Quảng trường hư không bên ngoài Hư Không Thạch lúc này lập tức trở nên náo nhiệt hơn, một đám cửa hàng đã chờ đợi suốt mười năm đều vì cơ hội kinh doanh vào giờ phút này. Bất kỳ thứ gì từ bí cảnh Hỗn Độn đi ra, ở chỗ này đều có thể dễ dàng bán đi. Đừng thấy những tiên linh thảo từ cấp chín trở xuống mà Lam Tiểu Bố chướng mắt, nhưng ở nơi này, mỗi một gốc đều có người tranh mua.
Lam Tiểu Bố cảm nhận được có mấy đạo ánh mắt mờ mịt đảo qua trên người hắn, hắn cũng không thèm để ý. Với tốc độ của hắn, cộng thêm Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ, cho dù có bị một đám tiên đế truy sát cũng chẳng có vấn đề gì.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố chú ý nhất chính là Hư Không Thạch ở phía sau, sau khi tất cả mọi người rời khỏi Hư Không Thạch rồi, khi thời gian từ từ trôi qua, Hư Không Thạch cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, cuối cùng biến mất.
…
Tại một chỗ âm u cách Hư Không Thạch không biết bao nhiêu vị diện, có một giọng nói thê lương vang lên, “Là ai? Rốt cuộc là ai? Cầm Thiên Cương trận bàn của ta đi mất?”
“Không phải ngươi có thể lấy lại được trận bàn sao? Sao lại bị người ta lấy đi?” Một giọng nói nhàn nhạt khác cách giọng nói kia không xa truyền đến.
Giọng nói thê lương kia căm hận nói ra, “Không ngờ người này lại xóa bỏ ấn ký của ta trên trận bàn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT