“Ha ha, ta cảm thấy lời Càn Viêm Vương nói quá khinh thường người khác rồi.” Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng.
Khinh thường người? Tất cả mọi người đều nhìn về phía Lam Tiểu Bố. Càn Viêm Đại Đế của người ta lại bị người gọi thành Càn Viêm Vương, đó mới là khinh thường người đó.
Lam Tiểu Bố nghiêm mặt nói ra, “Thanh Phương Tiên Vực phát hiện ra bí cảnh Hỗn Độn, đồng thời nói chuyện này ra cho toàn bộ tiên vực khác biết, đây chính là tinh thần kính dâng vô tư vì vị diện tiên giới. Bây giờ lại bị ngươi nói thành như vậy, thế chẳng phải là đang nói cho mọi người rằng, Thanh Phương Tiên Vực chỉ đang vì mấy cái danh ngạch này hay sao? Mọi người có thể đưa cờ thưởng hoặc bia công đức cho Thanh Phương Tiên Vực, nhưng không thể đưa danh ngạch được. Ngươi nói xem đây không phải khinh thường người thì cái gì mới là khinh thường người chứ?”
Thẩm Sâm giận dữ, mặc kệ Lam Tiểu Bố ngươi nói đến lật trời, cái định mức 50 danh ngạch này Thanh Phương Tiên Vực ta vẫn muốn. Hắn đang định mở miệng, đồng thời nói thẳng 50 cái danh ngạch này không phải là tặng, mà là hắn chủ động muốn. Loại chuyện này, làm gì có chuyện mất mặt hay không mất mặt?
KHiến hắn không ngờ được là, Lam Tiểu Bố lại lập tức đổi giọng, “Mặt khác, cho dù Thanh Phương Tiên Vực chủ động nói muốn 50 cái danh ngạch này, ta cũng sẽ không đồng ý. Đây không phải là chuyện gì khác, mà chuyện này liên quan đến sự tồn vong của các tiên vực khác, ai nói muốn thì cho ngay như vậy, thế thì những người ngồi ở đây phân phối cái gì nữa? Phân phối coi trọng nhất chính là công bằng công chính, không phải ngươi nói cho là cho được. Mặc kệ ngươi là gì, ngươi cũng chỉ có thể đại diện cho tiên vực của ngươi mà thôi, không thể đại diện được cho người khác. Ngươi nhất định phải nịnh nọt Thanh Phương Tiên Vực, vậy thì ngươi có thể từ bỏ danh ngạch của Càn Viêm Tiên Vực ngươi, ta không có ý kiến gì cả. Nhưng lấy lợi ích của người khác ra mà tôn vinh mình, ta chỉ có thể ha ha thôi.”
Nói là nói như vậy, nhưng trong lòng Lam Tiểu Bố vẫn có chút khó hiểu, loại bí cảnh này là Thanh Phương Tiên Vực phát hiện ra, vậy tại sao lại nói cho mọi người biết? Với loại tính tình của Thanh Phương Tiên Vực này, Lam Tiểu Bố tuyệt đối không tin bọn hắn đang vì toàn bộ tiên giới.
Lời Lam Tiểu Bố nói ra đã trực tiếp chặn họng mình, Thẩm Sâm có tức giận thế nào đi nữa cũng chẳng thể nói được gì thêm. Điều này như một cơn lửa giận giấu ở trong lòng, suýt chút nữa bùng nổ. Đây không phải là chuyện sĩ diện hay không cần mặt mũi, mà là người ta hoàn toàn không đồng ý đưa trước danh ngạch cho Thanh Phương Tiên Vực.
“Ngươi chỉ là một Ngũ Vũ Tiên Giới, còn chưa có tư cách nói ra lời này.” Kế Mộc Ung lạnh giọng nói.
“Tiên Đình Vương Đồ Kính của Quỳnh Tinh Tiên Vực kính chào các vị tiên đình vương, Quỳnh Tinh Tiên Vực ta cũng đồng ý với ý kiến của Ngũ Vũ Vương, loại danh ngạch này có liên quan đến sự tồn vong của tiên vực, nếu như muốn phân chia thì phải coi trọng sự công bằng.” Lần này không đợi Lam Tiểu Bố nói chuyện, đã có người lên tiếng ủng hộ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT