Vốn dĩ vũ trụ của chúng ta, cho dù có bao nhiêu người, cũng sẽ không khiến tài nguyên tu luyện bị cạn kiệt. Bởi vì khi thời gian trôi qua, Tiên Vực của chúng ta hoặc những giới vực còn cao cấp hơn chúng ta sẽ đều mở rộng về hướng Hạo Hãn, Hỗn Độn Hạo Hãn sẽ đền bù vào những nguyên khí đã bị mất đi kia. Vũ trụ thần kỳ như vậy đó, cho dù là ai, cho dù tu luyện mạnh đến mức nào, đều không thể phát hiện được rốt cuộc thì vũ trụ lớn đến mức nào.”
Liễu Minh thở dài rồi nói, “Rất nhiều cường giả vì muốn có được tuổi thọ vô tận nhưng lại không muốn nhận lấy Vô Lượng chi kiếp cho nên đã tách vũ trụ ra. Tất cả thiên kiếp, lượng kiếp đều sẽ bị bọn họ vứt bỏ cho vùng vũ trụ kia nhận lấy, mà họn hắn lại yên tâm thoải mái nhìn vũ trụ đã bị bọn họ vứt bỏ kia gian nan sinh tồn. Bọn họ mới là Chúa Tể, vũ trụ bị vứt bỏ chính là sâu kiến. Sống chết của sâu kiến, đương nhiên sẽ không lọt vào mắt của Chúa Tể.
Ta nghĩ mọi người cũng đoán được, chúng ta cũng là phần bị vứt bỏ. Không chỉ Ma Huyền Tiên Vực, trong vũ trụ Hạo Hãn còn có vô số tiên vực giống như Ma Huyền Tiên Vực, đều là vũ trụ bị vứt bỏ. Bởi vì chúng ta có thể chạm được, chỉ có hoạn nạn và bất đắc dĩ. Còn những tu sĩ còn chưa đến cả Chân Tiên kia, bọn họ không biết vận mệnh của mình, hoặc là nói những người phàm tục kia chỉ cần sống được trăm năm đã cảm thấy hạnh phúc rồi. Có lẽ, đó quả thật là một niềm hạnh phúc, ít nhất thì không cần phải lo lắng cho tương lai của mình.”
Nói đến đây, Liễu Minh chỉ vào hư không mênh mông, “Nếu bọn họ muốn lượng kiếp rơi xuống nơi mà chúng ta sinh sống, nhưng lại không cho chúng ta quyền tiếp cận với Hạo Hãn Hỗn Độn, loại hành vi ích kỷ này ai có thể chịu đựng được chứ. Vị trí của chúng ta có lượng kiếp, cho thấy khi vùng tiên vực của chúng ta bị vứt bỏ, tất nhiên cũng có liên hệ với bọn họ.
Chỉ là chúng ta bị cưỡng ép tách ra, không thể nào tiếp cận được với Hạo Hãn Hỗn Độn, cho nên quy tắc thiên địa của chúng ta không thể nào tự mình bù đắp được. Quy tắc thiên địa không được đầy đủ thì không thể nào tu luyện được tới mức có thể rời khỏi vùng vũ trụ này. Nhiều năm trước, Thanh Phương Tiên Vực đã phát hiện ra một cái bí cảnh Hỗn Độn.
Loại bí cảnh Hỗn Độn này là do những cường giả đã vứt bỏ vùng vũ trụ này để lại, trong này nhất định có tiên linh thảo cao cấp nhất. Nếu như những tiên linh thảo này có thể biến thành đan dược, có thể giúp tiên đế tiến thêm một bước. Tiên Đế tiến thêm một bước thì sẽ có cơ hội rời khỏi vùng vũ trụ này, đi tìm cách giúp tiên vực này có tư cách tiếp xúc với Hỗn Độn, cũng có tư cách bước vào tầng cao hơn…”
Tất cả mọi người đều hiểu rõ ý nghĩa của lần thi đấu đan dược này là gì, đây là muốn bồi dưỡng tiên đan đế cấp chín, sau đó để tiên đan đế cấp chín trẻ tuổi này tiến vào trong bí cảnh Hỗn Độn kia, nghĩ cách tấn cấp thành cường giả đan đạo vượt xa cả tiên dan đế cấp chín. Chỉ khi có người vượt xa cả tiên đan đế cấp chín, mới có thể luyện chế ra được đan dược có thể giúp tiên đế tiến thêm một bước.
Lam Tiểu Bố lại nhíu mày, hắn có hai câu hỏi cực lớn, trước khi Ngũ Vũ Tiên giới dung hợp, mỗi một vũ trụ đều có thánh nhân tồn tại, những thánh nhân này tuyệt đối vượt xa Tiên Đế. Nếu như bọn họ là vùng bị vứt bỏ, vậy những thánh nhân này đi đâu? Lúc trước vị đại năng kia không phải nói là có vùng giới vực cao hơn, những thánh nhân này đã bị ép đi đến đó hay sao?
Vấn đề thứ hai, hắn mới không tin Liễu Minh cao thượng như lời hắn nói như vậy. Là người thì đều có thói hư tật xấu, ha ha, Thanh Phương Tiên Vực tìm được bí cảnh Hỗn Độn, kết quả lại để cho tất cả tiên vực khác tham gia, bồi dưỡng toàn bộ thiên tài đan sư của các đại tiên vực sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT