Vô Tướng Quyết? Không được, Tân Đại Hoang Quyết, thật quê mùa.
Lam Tiểu Bố thở dài, bản thân vất vả lắm mới có thể sáng tạo ra được bộ công pháp thuộc về mình, bây giờ lại bị một cái tên làm khó.
Công pháp mới hẳn nên lấy mục đích sinh tồn của hắn mà đặt tên, không thể tùy tiện đặt một cái là được. Hắn liều mạng tăng thực lực của mình lên, thậm chí còn sáng lập ra Đại Hoang Tiên Môn, đó là vì cái gì?
Lam Tiểu Bố đứng trong hẻm núi Uẩn Thần tràn đầy sương mù trầm tư suy nghĩ, hắn đã từng vì một mơ ước, mơ ước không để cho Địa Cầu bị nô dịch, sau khi hoàn thành xong chuyện này, hắn vì mình mà phấn đấu. Nói thẳng ra thì chính là vì có thể sống lâu hơn một chút, sống thoải mái hơn một chút.
Nhưng cho dù là vũ trụ Khoa Kỹ, hay Nguyên Châu, hay là cửu trọng thiên.
Tất cả cường giả, thượng vị giả đều không coi trọng sinh mạng. Cho dù là Thánh Nhân, cũng không hề ngoại lệ. Mặc dù Ngũ Vũ Tiên Giới đã dung hợp lại, nhưng trong quá trình dung hợp này đã chết đi bao nhiêu người vô tội? Nói đơn giản như Bồng Nhạc Tiên Khí Tông đi, người còn sống chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, trong năm đại vũ trụ này có bao nhiêu tông môn giống như Bồng Nhạc Tiên Khí Tông? Đây chính là uy thế của thiên địa.
“Thiên địa bất nhân, xem vạn vật như cỏ rác; Thánh Nhân bất nhân, xem bách tính như cỏ rác.”
Lam Tiểu Bố hắn chỉ muốn vui vẻ sống sót, không hy vọng nhìn thấy nơi mình sinh sống trở nên lạnh lẽo, nằm trong tầm khống chế của người khác mà thôi. Đương nhiên, sống càng lâu, vậy thì càng tốt hơn.
Bây giờ công pháp mới của hắn sẽ không vì thiên địa thay đổi mà thay đổi, cũng sẽ không vì quy tắc can thiệp mà thay đổi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT