Lư Bách Dung lắc đầu, không trả lời hộ vệ kia, hắn đang nghĩ đến chuyện mình đã làm gì đắc tội đến Dư quản sự, vì sao Dư quản sự cứ nhắm vào hắn hết lần này đến lần khác?
…
Lam Tiểu Bố vừa rời khỏi Ngôn Phủ, trái tim đang treo cao cuối cùng cũng có thể đặt xuống, hắn lập tức lấy Cực Hải Vân CHu ra, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đó.
Nửa canh giờ sau, Lam Tiểu Bố mới kéo Thư Thiếu Tịch ra, phá bỏ cấm chế.
“Tiểu Bố huynh đệ, ngươi…” Thư Thiếu Tịch vừa nói được mấy chữ, sau đó kinh ngạc hét lớn, “Tiểu Bố huynh đệ, chẳng lẽ chúng ta trốn ra ngoài được rồi sao?”
Lam Tiểu Bố nói, “Không sai, chúng ra đã trốn ra ngoài rồi, ngươi nhanh nói cho ta biết, chúng ta nên đi đâu? Đây là nơi nào?”
Tuy Thư Thiếu Tịch có vẻ không đáng tin lắm, nhưng mà so với hắn, Thư Thiếu Tịch nhất định quen thuộc với nơi này hơn hắn.
“LỢi hại, thật là lợi hại…” Thư Thiếu Tịch liên tục nói lợi hại, sau đó nói lớn, “Tiểu Bố huynh đệ, từ giờ trở đi ngươi chính là đại ca của ta. Ngươi quá lợi hại, vậy mà có thể thoát khỏi tên nham hiểm Ngôn Thừa Kiếm kia.”
Trên thực tế Lam Tiểu Bố cũng không cảm thấy mình lợi hại gì, chỉ là do canh giữ trong Ngôn phủ lỏng lẻo mà thôi. Chuyện này cũng không có gì kỳ lại, bí mật của Ngôn gia là Luyện Hồn Oa. Mặc dù Luyện Hồn Oa nằm phía dưới hậu hoa viên, nhưng hoàn toàn không có cách ra vào. Hơn nữa bị ném vào Luyện Hồn Oa đều là người chết, ai có thể lén lút chạy trốn khỏi Ngôn gia chứ?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT