“Nếu như Lam thành chủ thích Lưu Tinh Sương Lộ của Cổ Tinh sơn ta, vậy lát nữa đưa một ít cho Lam thành chủ.” Thạch Hải Luật cười ha ha nói.
Sau khi nói mấy lời nhàm chán, Lam Tiểu Bố không kiên nhẫn nổi nữa, dứt khoát nói thẳng, “Hôm nay ta đến Cổ Tinh sơn, một là muốn giao lưu một chút, còn một nguyên nhân khác là muốn lấy lại một vài thứ và tìm một người bạn.”
Thạch Hải Luật nghe thấy Lam Tiểu Bố nói xong thì trong lòng thầm than, đây không phải là muốn đòi lại đầu linh mạch kia sao? Hắn không cho thì được sao? Chỉ sợ Lam thành chủ trước mặt này đang đợi hắn nói lời từ chối đi.
“Lam thành chủ, không biết có chuyện gì cần Cổ Tinh sơn ta làm, chỉ cần Cổ Tinh sơn ta có thể làm được, nhất định sẽ không từ chối.” Trong giọng nói của Thạch Hải Luật có chút ấm ức.
Lam Tiểu Bố đương nhiên biết Thạch Hải Luật bây giờ nhất định không thoải mái, hắn chỉ hy vọng Thạch Hải Luật nổi giận.
Tông chủ Thạch Hải Luật của Cổ Tinh sơn có lẽ là Nhân Tiên trung kỳ, mũi ưng, trong xương cốt toát ra một loại lệ khí, nhìn có vẻ là một người không dễ nói chuyện. CHỉ cần hắn cho thêm một chút lửa, nhất định sẽ nổi giận.
Ngón tay Lam Tiểu Bố khi có khi không gõ trên bàn, “Khoảng thời gian trước, ta có đánh rơi một đầu linh mạch trung phẩm, nghe nói Cổ Tinh sơn đã nhặt được, hôm nay ta cố ý đến đây hỏi một chút.”
Thạch Hải Luật khẽ giật mình, hắn đang chờ Lam Tiểu Bố nói đến linh mạch củaThiên Vân Tiên Môn, sau đó hắn trả lại là được. Bây giờ Lam Tiểu Bố lại không nói đến Thiên Vân Tiên Môn, hắn trả lại như thế nào?
Nhân Tiên trưởng lão Nghiêm Hoành Ảnh ở bên cạnh vội vàng hỏi, “Lam thành chủ đang nói đến đầu linh mạch trung phẩm của Thiên Vân Tiên Môn kia sao? Lúc ấy đầu linh mạch đó không có ai trông giữ, Cổ Tinh sơn ta vẫn luôn trông coi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT