“Chúng ta cũng đi thôi.” Mạc Vô Kỵ khắc đạo niệm của mình vào trong Thất Giới Thạch, Thất Giới Thạch cũng biến thành một hư ảnh, xông vào hư không mênh mông.
      …
      Lam Tiểu Bố đứng trên Thất Giới Thạch, nhìn phương vị đã được đánh dấu trên ngọc giản, trong lòng cũng vô cùng khâm phục Đinh Trọng Trần. Mặc kệ Đinh Trọng Trần rời khỏi đại vũ trụ đến đây đã hao tốn bao nhiêu thời gian và tâm huyết, cái ngọc giản phương vị này thật sự rất rõ ràng.
      Chẳng những là phương vị được đánh dấu rõ ràng, thậm chí chỗ nào có vòng xoáy hư không, chỗ nào có hư không sai chỗ, chỗ nào xuất hiện thiên thạch bay loạn trong hư không, đều được đánh dấu vô cùng rõ ràng.
      Dựa theo thời gian đánh dấu trong ngọc giản, Lam Tiểu Bố đoán dùng Thất Giới Thạch của hắn, không đến 200 năm thì sẽ trở lại đại vũ trụ.
      Lam Tiểu Bố cũng cảm thán không thôi, Đinh Trọng Trần từ đại vũ trụ đi ra ngoài bao nhiêu năm tồi Lam Tiểu Bố không biết, có lẽ cũng mấy ngàn năm mà thôi. Bây giờ mặc dù tốc độ của hắn nhanh hơn, cũng chỉ chưa đến 200 năm đã có thể quay lại đại vũ trụ. Bởi vậy có thể thấy được, nếu như không có hắn và Mạc Vô Kỵ nhúng tay vào, cho dù trên đường đi Đinh Trọng Trần không gặp phải vấn đề gì, nhưng có thể tìm được một đại vũ trụ khác trong Hồng Mông Hỗn Độn, có lẽ không đến hàng trăm, hàng ngàn vạn năm thì cũng khó có thể làm được.
      Hàng trăm hàng ngàn vạn năm ở trong hư không vô tận mà không gặp phải chuyện gì, chỉ sợ khả năng này cũng không lớn lắm. Cho nên mới nói, Đinh Trọng Trần muốn tìm được một đại vũ trụ mới trong Hồng Mông Hỗn ĐỘn, hầu như là chuyện không có khả năng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play