Lam Tiểu Bố lấy Thất Giới Thạch ra, bởi vì không có phương vị hư không, Thất Giới Thạch độn hành trong hư không với tốc độ nhanh nhất. ĐỐi với ba người bây giờ mà nói, chỉ cần tìm được tinh cầu có sự sống là được.
Lúc đầu, Lam Tiểu Bố không nghĩ rằng có thể tìm được tinh cầu có sự sống trong thời gian ngắn, bọn hắn ở trong không gian sai chỗ kia không biết đã xuyên qua bao nhiêu vị diện rồi, ai biết bây giờ đang ở một phương hư không nào đó. Cũng may quy tắc trong hư không khiến bọn hắn biết, nơi này vẫn là vị diện vũ trụ cao cấp.
Một năm sau, Thất Giới Thạch vẫn không tìm được bất cứ tinh cầu có sự sống nào cả, Lam Tiểu Bố dứt khoát bố trí một cái đại trận Khống Chế trên Thất Giới Thạch, bắt đầu bế quan.
Chẳng những là Lam Tiểu Bố, Cú Mang và Mạc Vô Kỵ cũng đều bế quan. Cú Mang lấy được hai cái Vũ Trụ đạo quả chín vân, hắn ta dự định đột phá lên bước đại đạo thứ tám.
Dựa theo lời Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố nói, ở trong hư không mà đột phá lên bước đại đạo thứ tám, so với đột phá lên bước đại đạo thứ tám ở đại vũ trụ thì càng có tiềm lực hơn. Dù sao thì hư không không phải là của một người nào đó, mà đại vũ trụ bây giờ lại mơ hồ có bóng dáng của tộc Thiên Mông.
Cú Mang vô cùng tin tưởng lời Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố nói, bởi vì thực lực của hai người này, hắn ta đã chính mắt nhìn thấy.
TRong lúc ba người bế quan, thời gian không ngừng trôi qua, chỉ chớp mắt đã qua mười năm, trong mười năm này, Thất Giới Thạch không biết đã xuyên qua bao nhiêu vị diện, vượt qua bao nhiêu hư không, nhưng không hề gặp được một tinh cầu có sự sống nào cả. Đừng nói là tinh cầu có sự sống, ngay cả thiên thạch và tinh cầu bị vứt bỏ trong hư không, cũng chẳng gặp được mấy lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT