0
Mạc Vô Kỵ và Thất Trụ Thiên cũng đồng ý với lời Lam Tiểu Bố nói, đối phương có khả năng là bảy cường giả bước đại đạo thứ tám, bên phía bọn hắn chỉ có bốn người quả thật không đủ.
0
Lam Tiểu Bố biết, rõ ràng có rất nhiều người chú ý đến hắn, nhưng mà hắn không thèm để ý. Cho dù Đế Lan có muốn đối phó với hắn, cũng phải đợi đến khi đại hội Vĩnh Sinh bắt đầu mới được. Lúc này tuyệt đối sẽ không đến đối phó với hắn, nếu không chính là tự mình chuốc lấy cực khổ. Ai cũng biết hắn ra bài không theo lẽ thường, nếu như lúc này mà đối phó với hắn, Đế Lan cũng không dám đảm bảo hắn có thể giết đến trong đại điện của Trung Ương thiên đình hay không, thậm chí còn có khả năng đánh đến Đế Lan sơn.
Lam Tiểu Bố vừa mới rời khỏi An Lạc Thiên Thành, đã nhìn thấy một nam tử mặt đầy râu đánh về phía một lão đầu. Lão đầu kia bị một cái tát này đánh bay ra ngoài, suýt chút nữa một nửa bên mặt cũng bị đập hết.
“Ha ha, chỉ một sâu kiến nho nhỏ mà cũng dám cướp địa bàn của ta.” Lão đầu kia phun ra một ngụm máu, nằm rạp trên đất nửa ngày cũng không đứng lên được.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy lề đường đã bị đánh nát, lập tức hiểu ra đây là đánh nhau tranh đoạt địa bàn, giống như chuyện xưa cũ rích ác bá ức hiếp kẻ yếu vậy. TRong lòng hắn ha ha, không phải nói quy củ của Trung Ương thế giới rất nghiêm khắc sao? Sao lại xảy ra chuyện này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT