Phong Kiệt Thiểm biến sắc, hắn ta chỉ muốn khiến mâu thuẫn giữa Chân Diễn Thánh Đạo và Lam Tiểu Bố càng ngày càng rõ ràng hơn, chứ không phải muốn kéo mình vào. Nếu như hắn ta đến đây, vậy thì chính là đang đại diện cho Trung Ương Thiên Đình bị kéo vào trong. Nhưng không ngờ tên Quan Xung này lại không biết xấu hổ, mình đã giúp hắn ta một tay, hắn ta còn muốn kéo mình vào, đúng là không có điểm mấu chốt.
      Hắn ta lén lút nhìn thoáng qua Khổ Nhất Sí, quả nhiên, sắc mặt Khổ Nhất Sí cực kỳ khó coi. Hắn ta từ tốn nói, “Có lẽ Lam Tiểu Bố khả nghi, nhưng bây giờ không có chứng cứ có thể khẳng định là Lam Tiểu Bố. Phong ti chủ, ta cho ngươi một nhiệm vụ, ngươi tiếp tục tìm kiếm hung thủ. Nhớ kỹ, không có chứng cứ xác thật thì đừng nói, nếu không, ngươi đừng làm ti chủ nữa.”
      Nói đùa gì thế, nếu như đúng là Lam Tiểu Bố, vậy thì Trung Ương Thiên Đình hắn ta lại càng không có khả năng lội vào vũng nước đục này, Lam Tiểu Bố là ai, có lẽ trên bề nổi thì là một ti chủ. Nhưng mà tu vi của người này mặc dù không cao, nhưng sức chiến đấu thì vô cùng cường đại.
      Cái sức chiến đấu mà Khổ Nhất Sí nói đến cũng không phải là vì công pháp đại đạo và thần thông của Lam Tiểu Bố, mà là chỉ mồm mép và thu đoạn của Lam Tiểu Bố rất lợi hại.
      Không lợi hại mà có thể xưng huynh gọi đệ với Sách Khổ Huệ Thăng hay sao? KHông lợi hại có thể mời Thạch Trường Hành đi cùng hắn đến đập cấm chế động phủ của Trọng Thứu hay sao? KHông lợi hại thì có thể khiến người ta hoài nghi Trần Hoàng Tử chết cũng có liên quan đến Lam Tiểu Bố sao? Giờ phút này, thậm chí Khổ Nhất Sí đã hối hận vì đã dẫn theo Phong Kiệt Thiểm đến đây.
      Trong lòng Bùi Cung Hổ đột nhiên sáng tỏ, vì sao Hình Nghê lại xem trọng Lam Tiểu Bố như vậy, thậm chí vào thời điểm này để Cực Thịnh Thiên Đình bọn hắn trợ giúp Lam Tiểu Bố nhiều một chút. Xem ra Lam Tiểu Bố này quả thật không đơn giản. Điều này khiến Bùi Cung Hổ càng thêm kiên định với ý nghĩ kết giao với Lam Tiểu Bố.
      Bùi Cung Hổ có thể ngồi vào vị trí hiện nay, rõ ràng không phải chỉ dựa vào cảm tính mà làm việc và vô cùng nhiệt huyết không gì sánh được như mặt ngoài của hắn ta. Hắn ta biết rõ, cho đến bây giờ chỉ có đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi mới có thể khiến người khác nhớ kỹ, không như dệt hoa trên gấm sẽ bị người ta lãng quên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play