“Lam Tiểu Bố, có phải ngươi cảm thấy Khoa Kiếm Bình ta ở chỗ này không thể làm gì được một tiểu nhị nho nhỏ như ngươi không?” Khoa Kiếm Bình đè nén lửa giận với Cô Xương Kiếm xuống, lại lần nữa quay sang Lam Tiểu Bố.
“Cút, nếu như ngươi mà còn dám dông dài, ông đây không để ý mà giơ tay đập chết con rệp nhỏ như ngươi đấy.” Tâm tình Lam Tiểu Bố khó chịu, thấy Khoa Kiếm Bình còn muốn lải nhải, đâu còn khách sáo nữa.
CHỉ cần đối phương không nhịn được mà ra tay với hắn trước, vậy hắn có thể giết rồi. ĐƯơng nhiên, nếu bảo hắn ra tay trước thì không có khả năng. Hắn đoán Khoa Kiếm Bình mà nghe được chữ cút này, rất có thể sẽ không nhịn được mà ra tay.
Khoa Kiếm Bình nghe thấy Lam Tiểu Bố nói, ngược lại trở nên tỉnh táo hơn. Chuyện này không thích hợp lắm, nếu như nói ban đầu Lam Tiểu Bố là vì Liễu Ly mới không nhịn được lửa giận nói đạo bất đồng tương bất vi mưu với hắn ta, nhưng bây giờ bảo hắn ta cút thì không phù hợp với thân phận của Lam Tiểu Bố lắm. Chẳng lẽ đối phương không biết thống soái như hắn ta có thể xử lý đối phương bất cứ lúc nào sao?
Một khi tỉnh táo lại, Khoa Kiếm Bình phát hiện ra có rất nhiều chi tiết. Vừa rồi người lên tiếng nói Lam Tiểu Bố là tiểu nhị của một thương lâu chính là người của Chân Diễn Thánh Đạo, nếu như chỉ là đệ tử tầm thường của Chân Diễn Thánh Đạo thì cũng thôi. mấu chốt là hắn ta có ấn tượng với gia hỏa kia, hình như là một tên trưởng lão của Chân Diễn Thánh Đạo.
Một tên trưởng lão của Chân Diễn Thánh Đạo, sẽ vào lúc này mà cố ý chỉ ra lai lịch của một tên tiểu nhị sao? Cái này rõ ràng không phù hợp với thân phận trưởng lão Chân Diễn Thánh Đạo.
“Nể mặt Liễu tiên tử, ta không so đo với ngươi. Sư muội, chúng ta đi thôi.” Mặc dù khi Khoa Kiếm Bình nói chuyện vẫn rất tức giận, nhưng trong lòng hắn ta đã chẳng có chút tức giận nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT