Lam Tiểu Bố đã rất quen thuộc với Nhất Tịnh thánh thành rồi, giờ phút này hắn lại đến phụ cận Nhất Tịnh thánh thành một lần nữa. Nhưng mà lần này hắn không tiến vào Nhất Tịnh thánh thành, mà dừng lại ở một vùng hoang dã cách Nhất Tịnh thánh thành ngàn vạn dặm.
      Bởi vì lo lắng Quan Xung vì Quan Dục Tuyết mà tìm đến nơi này, Lam Tiểu Bố không dám kéo Quan Dục Tuyết ra ngoài, mà dứt khoát đi vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
      “Ngươi rốt cuộc là ai?” Lam Tiểu Bố vừa xuất hiện,, Quan Dục Tuyết đã lập tức lớn tiếng hỏi, chỉ là nàng mới nói được một nửa đã nghi ngờ hỏi, “Ngươi là ai?”
      Lam Tiểu Bố kéo Thái Xuyên từ trong Trường Sinh Giới đến trước mặt Quan Dục Tuyết. Nó vô cùng khinh thường Quan Dục Tuyết nói, “Năm đó Xuyên gia đã nói với nhà ngươi rồi, không nên động đến gia gia, ngươi lại cứ không nghe, thế nào? Bây giờ ngươi đã là tù nhân rồi.”
      “Ngươi là Bố gia?” Quan Dục Tuyết hoảng hốt mà thốt lên.
      Nàng cũng không biết tên Lam Tiểu Bố, chỉ là vì Thái Xuyên đã nhiều lần nói với nàng, Bố gia sẽ đến cứu nó, bảo nàng không nên đối nghịch với Bố gia. Còn không ngờ được, hôm nay thật sự gặp được Bố gia này, hơn nữa nàng thật sự đang nằm trong tay Bố gia.
      Lam Tiểu Bố khẽ vẫy tay một cái, Thiên Độc Thánh Nhân đang bị giam cầm ở đằng xa lập tức giống như một bao cát bị ném đến, ngã ở trước mặt Lam Tiểu Bố.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play