Đại Băng Bàn Cung cách Nhất Tịnh thánh thành rất gần, thậm chí Lam Tiểu Bố không cần dùng đến bất cứ pháp bảo phi hành nào cả, chỉ cần thi triển Vô Quy Tắc Độn mấy lần là đã đứng ở bên ngoài Đại Băng Bàn Cung.
Nhìn đạo tràng Đại Băng Bàn Cung trước mắt, Lam Tiểu Bố hơi kinh ngạc. Đại Băng Bàn Cung được xây dựng bên trên tảng băng, từng trụ băng thô to phóng lên đến tận trời, mà Đại Băng Bàn Cung ở trên những trụ băng này không thể nào dùng thần niệm chạm đến, chứ đừng nói là dùng mắt thường nhìn.
Toàn bộ không gian của tảng băng này đều là cấm chế san sát, nơi này hoàn toàn không thể nào bay lên được. Lam Tiểu Bố đoán đệ tử của Đại Băng Bàn Cung chắc hẳn có ngọc phù ra vào, nếu không thì cũng không thể đi vào.
Muốn đi vào loại đạo tràng này thật sự rất khó. Chỉ cần có chút động tĩnh, sẽ kích phát đến hộ trận của Đại Băng Bàn Cung, sau đó muốn trốn chỉ sợ sẽ rất khó khăn.
Chỉ tiếc là Cô Vũ Nhi khinh thường kết giao với hắn, nếu không, hắn có thể từ trong miệng của Cô Vũ Nhi lấy được thông tin cụ thể hơn về Đại Băng Bàn Cung. bây giờ, hắn chỉ có thể dựa vào chính mình.
Cũng may Lam Tiểu Bố có bản lĩnh của mình, sau khi cùng Mạc Vô Kỵ bố trí kết giới, TRận Đạo của hắn đã sớm vượt hơn xa TRận Đạo Thánh bình thường. Nếu như chỉ là Trận Đạo Thánh bình thường, muốn đi vào Đại Băng Bàn Cung vẫn không thể được. Nhưng Lam Tiểu Bố có Vũ Trụ Duy Mô.
Sau khi hắn bước vào cảnh giới Thánh Nhân, đã hiếm khi dùng đến Vũ Trụ Duy Mô. Nhưng mà bây giờ số lần hắn dùng đến lại trở nên nhiều hơn, thật sự là vì ở nơi cường giả tụ tập như thế này, thực lực của hắn có hạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT