Lam Tiểu Bố không nghĩ đến chuyện chạy trốn, giống như gặp phải chó cắn vậy, nếu như bỏ chạy sẽ khiến chó cắn còn ác hơn, thậm chí còn có thể dẫn theo nhiều chó dữ.
      “Ngươi là người pương nào? Dám nhìn trộm Đại Thanh TinH Chu ta?” Hai người xông đến chặn đường Lam Tiểu Bố lại, dường như cảm nhận được Lam Tiểu Bố không có ý định bỏ chạy, đè ép lĩnh vực từ hai người bọn hắn cũng giảm bớt.
      Không cảm nhận được sát ý trên người hai người này, Lam Tiểu Bố hơi thả lỏng một chút, lập tức ôm quyền, “Hai vị đạo hữu, ta chỉ là một tu sĩ lang thang mà thôi, hôm nay đến nơi này không cẩn thận va chạm đến quý thuyền, xin hãy thứ lỗi.”
      Nghe thấy Lam Tiểu Bố là tu sĩ lang thang, hai người nhìn Thần khí phi hành dưới chân Lam Tiểu Bố một chút, liếc nhau một cái, nhẹ gật đầu, dường như đã tin lời Lam Tiểu Bố.
      “Nếu là tu sĩ lang thang, chẳng lẽ không biết trong phạm vi trăm triệu dặm này là địa bàn của Đại Thanh Tinh Chu ta sao?” TRong đó có một tên tu sĩ nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, mặc dù là chất vấn, nhưng giọng điệu rõ ràng đã dịu đi rất nhiều.
      Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, cái này chỉ là một cái pháp bảo phi hành thôi, lại biến phạm vi trăm triệu dặm xung quanh thành địa bàn của ngươi, mặt ngươi ở đâu rồi? Chẳng lẽ không biết đối với tu sĩ mà nói, trừ động phủ và tinh cầu, hư không là của chung, ai cũng có thể đi sao? Hơn nữa, ngươi có muốn biến trăm triệu dặm xung quanh đâu là địa bàn của ngươi, thế thì ngươi hãy bố trí một cái đại trận phòng ngự đi, ngươi không bố trí gì cả thì sao mà ai biết được? Hơn nữa cách đây không lâu ta còn nhìn thấy một cái phi thuyền khoa học kỹ thuật bay ngang qua nơi này nữa đó.
      Chỉ là hắn cũng không biết rõ tình hình ở đây, chỉ có thể áy náy nói, “Ta lập tức rút đi, thật sự xin lõi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play