“Ngươi làm sao biết cái dịch trạm thứ bảy có thể đến Vĩnh Sinh chi địa?” Lam Tiểu Bố hỏi một câu.
Lôi Đình Thánh Nhân lắc đầu, “Ta không biết, nhưng mà mỗi một cái dịch trạm đều có lối rời đi. Từ cái dịch trạm nào rời đi mới có thể tìm được cơ duyên chứng đạo Tạo Hóa Thánh Nhân cảnh, vậy thì cũng chỉ có thể dựa vào may mắn mà thôi. Ở dịch trạm thứ bảy ta đắc tội với một cường giả, mặc dù nghe nói dịch trạm này không có bao nhiêu cơ duyên, nhưng ta vẫn rời khỏi từ dịch trạm này. Cũng may, vận may của ta không tệ lắm, ở Vĩnh Sinh chi địa ta vẫn chứng được Tạo Hóa Thánh Nhân cảnh.”
Hơn ba nghìn năm mới nhìn thấy được bảy cái dịch trạm, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều thầm than. Theo cái tỷ lệ này, chỉ sợ bọn hắn phải đi tới mấy trăm năm mới có thể nhìn thấy được cái dịch trạm thứ nhất.
Sau khi biết mấy trăm năm mới có thể nhìn thấy được cái dịch trạm thứ nhất, tất cả mọi người đều bình ổn tâm trạng lại. Tất cả mọi người vừa di chuyển, vừa tìm kiếm phương pháp đột phá đại đạo của mình, chỉ có một người là khác, đó chính là Tề Mạn Vi.
Một đoàn người cứ đi như vậy hơn một tháng, Tề Mạn Vi không nhịn được đi đến bên cạnh Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố đang suy nghĩ cách xem có thể tạo dựng ra không gian đạo tắc Trường Sinh trên cái con đường này hay không, nhìn thấy Tề Mạn Vi đến, lập tức dừng lại nói, “Mạn Vi đạo hữu…”
“Ngươi lại nữa rồi, có thể trực tiếp gọi ta là Mạn Vi hay không? Chúng ta có cần lạnh nhạt như thế không?” Tề Mạn Vi bất mãn lườm Lam Tiểu Bố một chút. Trước đó ở trên Thất Giới Thạch, khá nhiều người, cho dù dùng Thất Giới Thạch di chuyển trong thời gian dài, nàng vẫn không có cơ hội nói chuyện riêng với Lam Tiểu Bố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT