Lam Tiểu Bố đang định nói ra tay, dã nghe thấy một tiếng thở dài, tiếng thở dài này giống như vọng ra từ trong mộ thất, lại như từ chân trời xa xôi truyền đến.
“Tiến vào Táng Đạo phủ ta, vào Táng Đạo Môn ta, vào đi…”
Theo tiếng thở dài, từng đạo đạo âm vang lên sâu trong thức hải mọi người, âm thanh này giống như một bàn tay vô hình, muốn bắt ba người ném vào trong Táng Đạo phủ.
Lôi Đình Thánh Nhân vừa cố gắng chống cự lại loại đạo âm này ăn mòn, vừa nhìn Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, hắn ta biết bọn hắn phải lập tức ra tay hoặc rút lui, nếu không thì cơ hội ra ngoài sẽ càng ngày càng nhỏ.
“Tiểu Bố, đợi lát nữa ngươi dùng Vũ Trụ Ma, ta dùng Quang âm Luân. Chúng ta cùng nhau ra tay, đánh vào cái quan tài kia.” Mạc Vô Kỵ cũng biết nhất định phải nhanh chóng ra tay, nếu không thì sẽ trễ mất.
Trong đầu Lam Tiểu Bố chợt lóe lên một tia sáng, lập tức nói, “Ra tay thì nhất định sẽ ra tay, nhưng mà không phải chúng ta đi đối kháng. Chúng ta chứng đạo Sáng Đạo Thánh Nhân cảnh ở Táng Đạo đại nguyên, bây giờ mà ra tay thì hoàn toàn không có phần thắng. Hơn nữa ta còn hoài nghi một chuyện, đó là không thể dùng Vũ Trụ Ma được. Ta đoán cái Vũ Trụ Ma này chính là của gia hỏa này, thực lực của ta thấp, mặc dù Vũ Trụ Ma đã bị ta luyện hóa, nhưng bên trong có còn ấn ký nào khác không ta cũng không biết rõ, bây giờ vẫn chưa thể xác định được.”
TRong lòng Mạc Vô Kỵ có chút lo lắng, nếu như Vũ Trụ Ma là của gia hỏa phát ra đạo âm này, vậy thì một khi Lam Tiểu Bố dùng đến Vũ Trụ Ma, bọn hắn thật sự sẽ chết không có chỗ chôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT