“Ta thật hối hận.” Ánh Đạo Thánh Nhân nói xong câu đó, thân thể vỡ vụn, hóa thành cặn máu. Đạo tắc của hắn ta cũng bắt đầu sụp đổ, trong hư không có vô tận đạo tắc vỡ nát rơi xuống.
“Lão già này thật là lợi hại.” Lam Tiểu Bố lại nôn ra một ngụm máu đen, không nhịn được nói.
Mạc Vô Kỵ đã nối liền cánh tay bị đứt, đừng thấy rằng tay hắn bị chặt đứt, nhưng thực tế vết thương của hắn nhẹ hơn Lam Tiểu Bố rất nhiều.
“Ngươi biết hắn nói hối hận có nghĩa là gì không?” Giọng điệu của Mạc Vô Kỵ có chút nghiêm tọng.
“Hắn hối hận vì trước đó không toàn lực ra tay sao?” Lam Tiểu Bố nói, với loại thực lực này của Ánh Đạo Thánh Nhân, nếu như trước đó khi bọn hắn giết Bất Diệt Thánh Nhân mà hắn ta dốc hết toàn lực ra tay, bọn hắn hoàn toàn không có cơ hội giết chết Bất Diệt Thánh Nhân.
Mạc Vô Kỵ gật dầu, “Đúng, chính là ý này. Bọn gia hỏa này lục đục với nhau, nếu không hai chúng ta hoàn toàn không thể chạy dược. Trước đó khi ở Vĩnh Sinh chi thành, Ánh Đạo và Lôi Đình Thánh Nhân trơ mắt nhìn chúng ta giết chết Bất Diệt Thánh Nhân, nhưng trên thực tế, bọn hắn có năng lực ngăn cản, nhưng mà hai tên này đều không ra tay kịp thời.”
Hai người im lặng, bọn hắn giết Thiên Địa Thánh Nhân, lại giết Bất Diệt Thánh Nhân, nói thật, hai người đều có chút tự mãn. Cảm thấy Tạo Hóa Thánh Nhân ở Vĩnh Sinh chi địa cũng chỉ như thế mà thôi, nhưng mà trên thực tế, nếu như không phải bọn hắn có bảo vật Khai Thiên, hôm nay đến phục kích Ánh Đạo Thánh Nhân rất có thể chính là chuyện tiếu lâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT