Vốn dĩ Thẩm Thanh Huyền đang có dáng vẻ kính cẩn nghe lời sư tỷ nói, sau khi nghe Tề Mạn Vi nói lời này, cả người cứng đờ, hắn ta nhìn chằm chằm Tề Mạn Vi mười mấy giây, lúc này mới chậm rãi nói, “Cho dù ngươi biết ta là Thủy Thư Thanh, cũng là sư phụ của ngươi, nhưng làm sao ngươi lại biết ta hạ đạo ngấn trên Quang Minh Đạo Quyển?”
Thẩm Thanh Huyền biết rất rõ, Tề Mạn Vi đã điều tra đến tình trạng như thế này, hắn ta đã không cần thiết phải che giấu nữa rồi.
Tề Mạn Vi mỉa mai nhìn Thủy Thư Thanh, “Bởi vì đạo lữ của ta nói cho ta biết, ta đúng là bị mù mắt rồi, thế mà lại nhận giặc làm cha nhiều năm như vậy.”
“Đạo lữ của ngươi?” Ánh mắt Thẩm Thanh Huyền lạnh đi, Tề Mạn Vi có đạo lữ rồi? KHông đúng, nguyên âm của Tề Mạn Vi vẫn còn đây, cho dù có đạo lữ hay không, sự giúp đỡ đối với hắn ta vẫn sẽ không yếu đi.
Nói thì nói như vậy, nhưng mà trong lòng Thẩm Thanh Huyền vẫn có chút không vui, hắn ta dứt khoát đến chỗ một cái ghế đá nhỏ ngồi xuống rồi thở dài một tiếng, “Có một số việc rất huyền diệu, nếu như biết, đối với mình chính là tổn thương. Nếu như không biết, có lẽ cũng là một niềm hạnh phúc. Đã như vậy, thế thì ta sẽ nói thật cho ngươi, ngươi và ta đều muốn bước vào Tạo Hóa Thánh Nhân cảnh.
Nhưng mà ngươi biết vì sao ở Vĩnh Sinh chi địa chỉ có mấy người kia hay không? Cũng bởi vì có quá nhiều người không thể chặt đứt được trần tục. Cha mẹ ngươi không có ở đây, cũng xem như đã mất đi tục căn, cái này đối với ngươi hay ta đều là chuyện tốt. Tương lai ngươi và ta kết thành đạo lữ, dắt tay nhau bước vào Tạo Hóa Thánh Nhân cảnh, tung hoành Vĩnh Sinh chi địa, không phải sung sướng hơn sao?”
“Súc sinh.” Tề Mạn Vi lạnh giọng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT