“Thất Giới Thạch đúng là bảo vật độn hành đỉnh cấp.” Mạc Vô Kỵ ngồi trên Thất Giới Thạch không nhịn được cảm thán một câu.
      “Ngươi không sao chứ, ta thấy hình như đạo vận của ngươi còn đang tán loạn.” Lam Tiểu Bố hỏi.
      Mạc Vô Kỵ cười cười, “Ta đã tính toán kỹ rồi, ba tên này chỉ có thể khiến ta bị thương mà thôi. Nhưng mà bọn hắn chắc chắn không thể ngờ được ta có thể khôi phục nhanh chóng như vậy, bây giờ đạo vận của ta còn tán loạn, là vì muốn dụ bọn hắn đến đây. Ra tay ở Vĩnh Sinh chi thành, động tĩnh quá lớn, sẽ ngộ sát rất nhiều người.”
      Đối với Mạc Vô Kỵ mà nói, hắn có Sinh Cơ Lạc, chỉ cần vẫn còn một chút hy vọng sống, thậm chí không có sinh cơ, SinH Cơ Lạc của hắn cũng có thể cứu hắn sống lại. Huống chi, bây giờ hắn chỉ bị tổn hại đạo cơ mà thôi.
      “Vĩnh Sinh Thánh Nhân có để lại vết tích đạo vận trên người ngươi sao?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi.
      Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Không sai, đây cũng là ta cố ý để hắn làm, nếu không, ta chỉ cần dùng một ý niệm trong đầu là có thể bỏ đi. Một gia hỏa không biết tu luyện đạo gì, đại đạo Tạo Hóa của hắn, có cho ta thì ta cũng không cần, loại người này mà cũng muốn để lại đạo ngấn truy tung tên người ta. Có lẽ trong lòng hắn, ta phải cần mất một ngày mới có thể gỡ bỏ đạo ngấn đi được, nhưng mà vết thương của ta thì không thể khôi phục trong thời gian ngắn được.”
      “Vậy chúng ta chọn một chỗ đi.” Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, kích phát Thất Giới Thạch tăng nhanh tốc độ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play