Khi Mạc Vô Kỵ nhìn thấy cái bạch cốt kia vẫn còn nằm tại đó, trong lòng vô cùng vui mừng, thầm nghĩ tên Nhân Quả Thánh Nhân kia đúng là quá an tâm rồi. Qua thời gian dài như vậy mà không quay lại, từ lúc hắn rời đi đã qua một năm rồi. Còn không về nữa, những cái cấm chế Nhân Quả bên ngoài bạch cốt này không cần hắn phá vỡ, đã trực tiếp bị Táng Đạo đại nguyên xé rách mai táng hết rồi.
Tiến vào trong cấm chế, Mạc Vô Kỵ lại bố trí đại trận Na Di. Chỉ qua một ngày, Mạc Vô Kỵ đã kích phát đại trận. Khiến Mạc Vô Kỵ mừng rỡ chính là, lần này thật sự quá dễ dàng, đại trận Na Di dễ dàng cuốn lấy bạch cốt đặt vào trong Quang âm Luân của mình.
Mạc Vô Kỵ chỉ muốn cười to, xem ra Nhân Quả Thánh Nhân không thể nào lấy cái bạch cốt này đi, chỉ vì hai khả năng, thứ nhất là đại đạo của Nhân Quả Thánh Nhân không phải là đại đạo tự thân. Đại đạo Nhân Quả có trâu bò đến đâu, cũng không phải do chính mình sáng tạo ra, mà là đại đạo khai thiên. Đại đạo khai thiên và đại đạo tự thân, rốt cuộc cái nào lợi hại hơn, đều rất khó nói.
Thứ hai, rất có thể là bởi vì Nhân Quả Thánh Nhân không có bảo vật Khai Thiên, chỉ có đại đạo khai thiên thì có ích gì chứ, ngươi phải có Quang âm Luân mới được.
Bất kể nói như thế nào, bạch cốt mà Táng Đạo đại nguyên không thể chôn vùi được đã vào tay mình rồi, nhanh chóng rút lui thôi.
…
Sâu trong Táng Đạo đại nguyên, một tu sĩ áo nâu dừng tìm kiếm, nếu như vào thời điểm ban đầu, hắn ta còn có thể mơ hồ cảm nhận được một chút vết tích tồn tại của Lam Tiểu Bố, đồng thời theo những vết tích này mà đuổi theo. Nhưng khi thời gian dần trôi qua, hắn ta hoàn toàn không cảm nhận được chút dấu vết nào của Lam Tiểu Bố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT