Đối với Mạc Vô Kỵ mà nói, hắn rất quen thuộc với Táng Đạo đại nguyên, hắn đã từng đến nơi này một lần, hơn nữa còn ở chỗ này hoàn thiện Phàm Nhân Đạo của mình. Bởi vì ở Táng Đạo đại nguyên, khiến Mạc Vô Kỵ hiểu ra, ý nghĩa chân chính của Phàm Nhân Đạo không nhất định là bình thường.
      Giống như núi non vậy, Phàm Nhân Đạo của hắn khi vừa mới thành lập, chính là nhìn núi là núi, nhìn nước là nước. Sau khi hắn chứng đạo Phàm Nhân Đạo, đạo tắc cả người đều hóa thành bình thường, chính là cảnh giới nhìn núi không phải núi, nhìn nước không phải nước.
      Mà ở Vĩnh Sinh chi địa, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ Phàm Nhân Đạo chân chính. Trong các cảnh giới Phàm Nhân Đạo, phàm nhân, Tiên Nhân, Thần Nhân, thậm chí là Thánh Nhân, đều là một phần trong đạo, đều là sự tồn tại bình thường. Trước Phàm Nhân đạo, vạn vật đều là phàm.
      Đây là cảnh giới nhìn núi thì là núi, nhìn nước thì là nước, trên thực tế sau khi mình cảm ngộ được cảnh giới này, Mạc Vô Kỵ có thể tùy thời bước vào Vĩnh Sinh cảnh, chỉ là hắn không lựa chọn bước vào Vĩnh Sinh cảnh mà thôi.
      Chỉ khi hắn đến loại cảnh giới này, mới biết được lúc nào mình bước vào Vĩnh Sinh cảnh, mới tốt cho đạo nhất.
      Bây giờ đại đạo của hắn đã hoàn thiện, kết thúc Táng Đạo, hơn nữa còn lấy được Quang âm Luân mà hắn luôn muốn có được. Bây giờ mới là lúc hắn chứng Vĩnh Sinh cảnh.
      Vừa tiến vào Táng Đạo đại nguyên, cả người Mạc Vô Kỵ đã biến mất, sau đó xuất hiện ở một nơi hơn vạn dặm trong Táng Đạo đại nguyên. Hắn vừa thi triển độn thuật phàm nhân. Ở trong mắt Mạc Vô Kỵ, cho dù có phải là Táng Đạo đại nguyên hay không, tất cả tồn tại trong vũ trụ này đều là một hạt bụi trong đại đạo Phàm Nhân, hắn có thể dựa vào quy tắc, không quy tắc, thậm chí là đạo tắc Táng Đạo để độn hành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play