Đến lúc này, Lam Tiểu Bố đã hiểu rất rõ ràng, muốn đi được càng xa trên Vĩnh Sinh cảnh, nhất định phải đến Táng Đạo đại nguyên.
Có lúc, nghị lực không phải là mấu chốt để thành công, mấu chốt để thành công vẫn phải dựa vào điểm xuất phát và nội tình của mình.
Những người bị vẫn lạc ở Táng Đạo đại nguyên kia, hoàn toàn không liên quan gì đến nghị lực, trừ Lộ Nhân là tu đạo đời thứ hai kia, có thể tu luyện đến mức tiến vào Táng Đạo đại nguyên, có tu sĩ nào có nghị lực kém chứ? Nhưng nghị lực có mạnh đến đâu, nếu như đạo của ngươi quá hỗn tạp, chỉ cần ngươi vào Táng Đạo đại nguyên, vậy thì không thể nào ra khỏi Táng Đạo đại nguyên được nữa.
Cho nên ở nơi này, đạo của tu sĩ chính là mấu chốt, đại đạo tự thân ở chỗ này có ưu thế vô cùng lớn. Nếu như không phải là đại đạo tự thân, tu luyện chính là đại đạo khai thiên, cũng vô cùng mạnh, không hề kém hơn đại đạo tự thân.
Lam Tiểu Bố tu luyện chính là đại đạo tự thân, một khi thích ứng được với Táng Đạo đại nguyên, hắn ở nơi này cũng giống như cá gặp nước.
…
Mạc Vô Kỵ không ngờ được, tên Trang Ung Tử kia đến Vĩnh Sinh chi thành lại có liên quan đến Quang âm Luân. Bởi vì hắn ta hẹn thành chủ của Vĩnh Sinh chi thành, Địa Nhất Thánh Nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT