Bây giờ Thất âm vẫn chưa hoàn thiện hết công pháp để hắn tu luyện, thế nên hắn dứt khoát dành thời gian đi luyện đan.

      Lúc này Tuyên Phủ là người duy nhất có thể thấu hiểu cảm giác của sư tỷ Thiên Nguyệt, hắn ta cũng bị chưởng quỹ đánh một trận xong mới có thể rời khỏi thành Bạch Vũ Tiên để chạy về tiên môn báo tin.

      Thậm chí hắn ta còn biết, là bọn họ cố tình thả hắn quay về tông môn báo tin, Thiên Vân môn trong mắt người ta tựa như con kiến hôi có thể đạp chết bất cứ lúc nào. Để hắn ta về báo tin là muốn ngầm báo cho hắn biết rằng, cho dù tông chủ của Thiên Vân môn các ngươi tới thì các ngươi có thể làm gì Loan Nguyên đan lâu chúng ta?

      Giờ thì hắn ta đã biết, sau khi tông chủ của bọn họ tới, không những Loan Nguyệt đan lâu sụp đổ, mà ngay cả chưởng quỹ cũng không còn. Ngay cả Quy Hải Triệu sau lưng bọn họ cũng bị đánh thương nặng, cuối cùng còn phải cắn răng bồi thường.

      Từ trước tới nay, sư tỷ phải chịu quá nhiều đau khổ và ủy khuất. Ngay cả Tuyên Phủ, từ khi trở thành đệ tử của Thiên Vân môn tới nay, chỉ có ngày hôm nay Tuyên Phủ mới cảm giác được bản thân là một đệ tử của một tiên môn hai sao, lần đầu tiên tự hào vì là đệ tử của Thiên Vân môn tới vật.

      Khi trở lại Thiên Vân môn, Lam Tiểu Bố lấy một cái bình ngọc đưa cho Phiến Thiên Nguyệt, nói: “Sư muội, trước khi đi Côn Khư ta muốn bế quan một thời gian. Bên trong bình ngọc này là Trữ Chân đan, tổng cộng có hai mươi viên, ngươi cầm đi rồi chọn ra hai mươi đệ tử nội môn để cho lên được Uẩn Đan đi.”

      Nghe thấy là Trữ Chân đan, hai mắt Tuyên Phủ lập tức sáng lên. Là Trữ Chân đan đó, hắn ta có nằm mơ cũng muốn.

      “Sư huynh Tiểu Bố, huynh lấy Trữ Chân đan ở chỗ nào thế?” Hai mắt Phiến Thiên Nguyệt trợn tròn, vẻ mặt không thể tượng tưởng nổi hỏi.

      Lam Tiểu Bố cười ha ha nói: “Đây là số đan dược mà ta tích lũy được khi còn ở thành Mưu Bắc, bây giờ ta đã làm chưởng môn rồi, dĩ nhiên phải cân nhắc cho tông môn chứ, lợi ích cá nhân phải đặt sang một bên.”

      Mấy thứ này dĩ nhiên là đồ hắn chôm được trong vòng tay trữ vật của đại sư Tây Ẩn Thuần Vu Lương Ung, một đống linh đan đủ loại trong vòng tay trữ vật của Thuần Vu Lương Ung đều bị hắn dọn đi sạch rồi. Chỉ là bây giờ Lam Tiểu Bố không lấy ra toàn bộ mà thôi, mấy loại đan dược đó hắn cho từ từ cũng được, nếu lấy ra trong một lần thì ai cũng biết đống đồ trong vòng tay trữ vật của Thuần Vu Lương Ung là bị hắn dọn ra mất.

      “Sư huynh Tiểu Bố…” Phiến Thiên Nguyệt bị làm cho cảm động, cô cảm thấy nếu so với sư huynh Tiểu Bố thì cô còn cống hiến cho tông môn ít lắm.

      …

      Sau khi trở lại Thiên Vân phong, Lam Tiểu Bố lập tức tuyên bố bế quan. Bế quan không phải vì tu luyện, mà là để luyện đan.

      Đống linh thảo mà hắn có mặc dù không có mấy loại là cao cấp cả, nhưng linh thảo cấp thấp lại nhiều như lông trâu. Một phần là do hắn lấy được ở tinh cầu Ngọc Khải, một phần là lấy được từ túi trữ vật của Bặc Đạt.

      Tên Bặc Đạt này thực là một người tốt, không những cho hắn nhiều linh thạch mà còn cho thêm một đống linh thảo cấp thấp, để hắn có cơ hội để học luyện đan dễ dàng như thế.

      Dĩ nhiên ngoài người tốt Bặc Đạt ra thì còn có người tốt Thuần Vu Lương Ung nữa.

      Thuần Vu Lương Ung không chỉ cho hắn mấy triệu linh thạch hạ phẩm, mà còn có cả mười nghìn linh thạch thượng phẩm và một đống đủ loại linh thảo. Mà quan trọng nhất đó là, Thuần Vu Lương Ung còn cho hắn một quyển [Thập Châu Đạo Đan lục] nữa. Hắn đã dùng thần niệm xem qua quyển sách này rồi, đó chính là đồ mà hắn đang cần.

      [Thập Châu Đạo Đan lục] không những ghi chép lại mấy trăm phương thuốc quan trọng, mà còn ghi chép chi tiết đặc tính của các loại linh dược, quý giá nhất là trong quyển sách này còn là cuốn sách dạy về cách luyện đan. Ngoài dạy luyện đan cơ bản ra thì nó còn giới thiệu các loại phương thuốc và linh dược nữa. So với đống sách ghi chép về linh thảo mà hắn có được khi ở thành Mưu Bắc thì khi có được quyển [Thập Châu Đạo Đan lục] này, đống sách ở thành Mưu Bắc kia không khác nào đống rác cả. Thuần Vu Lương Ung có thể trở thành Linh Đan sư tứ phẩm không cần hỏi cũng biết là nhờ quyển Thập Châu Đạo Đan lục này.

      Điều đáng tiếc duy nhất có lẽ là, quyển sách [Thập Châu Đạo Đan lục] này chỉ có phần trên.

      Vì thế, luyện đan sư cũng được xếp từ thấp tới cao.

      Trữ Chân đan là linh đan tứ phẩm, nếu muốn luyện chế Trữ Chân đan thì nhất định phải là Linh Đan sư tứ phẩm. Linh Đan sư tứ phẩm được coi là luyện đan sư trung cấp, mà muốn trở thành luyện đan sư trung cấp cũng chẳng phải chuyện dễ dàng.

      Dù không dễ dàng thế nào thì cho dù là đứa ngốc cũng biết bước đầu tiên là phải trở thành Linh Đan sư nhất phẩm, sau đó từ từ tích lũy kinh nghiệm tới Linh Đan sư nhị phẩm, rồi tới Linh Đan sư tam phẩm.

      Nhưng Lam Tiểu Bố lại cảm thấy quá trình đó quá chậm, vì thế hắn trực tiếp luyện chế Trữ Chân đan.

      Một luyện đan sư mà ngay cả đan dược cũng chưa từng chạm qua mà muốn luyện chế Trữ Chân đan đầu tiên, ngoài Lam Tiểu Bố ra thì e rằng không có người thứ hai nào. Lam Tiểu Bố dám làm như vậy là vì hắn ỷ vào bản thân có Thất âm mà thôi.

      Linh thảo có đủ, Thiên Vân môn cũng có địa hỏa dẫn vào, cộng thêm Lam Tiểu Bố có trong tay vô số linh thạch nữa. Giờ ngoài việc hắn không có kỹ thuật luyện đan ra thì tất cả đều có đủ.

      Trong phòng luyện đan có bố trí Tụ Linh trận, hắn để Cổ Đạo trông trừng một bên không được quấy rầy, sau đó lấy lò luyện đan Ngũ Hành Bình Nguyên ra.

      Dựa theo phương thức luyện chế Trữ Chân đan, Lam Tiểu Bố bỏ linh thảo vào lò theo thứ tự, sau đó khống chế ngọn lửa…

      Linh thảo còn chưa được luyện hóa thì trong lò luyện đan đã truyền tới tiếng nổ tung.

      Lam Tiểu Bố đã đoán được từ trước, khi bắt đầu luyện đan hắn đã dùng thần niệm để chú ý tất cả tình huống bên trong lò, sau đó khắc toàn bộ tình huống lên Thất âm. Cùng lúc đó, đống linh thạch thượng phẩm hơn năm nghìn viên bắt đầu cung cấp linh khí cho Thất âm.

      Thất âm nhanh chóng dựng nên mô hình luyện đan, nguyên nhân thất bại là do linh thảo tinh luyện không được đầy đủ, sử dụng sai đan quyết, không khống chế được độ mạnh yếu của ngọn lửa…

      Lam Tiểu Bố nhanh chóng dựa theo những sai lầm vừa rồi để sửa lại, tiếp tục luyện chế Trữ Chân đan.

      Lò thứ hai, thất bại. Lò thứ ba, thất bại… Lò thứ ba mươi, thất bại…

      Sau khi lõ Trữ Chân đan thứ năm mươi tư thất bại, cuối cùng Lam Tiểu Bố cũng hiểu được dù Thất âm vạn năng, nhưng hắn thì không.

      Muốn luyện đan thì hắn nhất định phải bắt đầu từ đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play