Thái Xuyên nhìn chằm chằm Cổ Đạo, “Sao ngươi lại gọi là Bố gia? Ta vẫn hay gọi là đại ca.”
“Ha ha, khi ta gọi Bố gia, không biết ngươi còn đang ở trong cái góc nào. Ngươi nói cho ta biết, Bố gia oai phong hay là đại ca oai phong hơn?” Cổ Đạo hỏi.
Thái Xuyên suy nghĩ một chút, tán thành gật đầu, “Quả thật là Bố gia oai phong hơn.”
“Thế nào lão đệ, ta dạy ngươi cách xưng hô với lão đại như thế nào rồi, vậy thì ngươi cũng nên dạy ta một chút đi, có qua có lại mà.” Cổ Đạo tỏ vẻ nôn nóng nhìn Thái Xuyên.
Thái Xuyên do dự một chút, sau đó lấy ngọc giản ra khắc lại những cảm ngộ của mình về chứng đạo rồi đưa cho Cổ Đạo nói, “Đây là một chút suy nghĩ và tâm đắc qua ba lần chứng đạo của ta, đưa cho ngươi. CÒn nữa, tu vi của ta mạnh hơn ngươi, ngươi không thể gọi ta là lão đệ, ta phải là lão ca.”
Cổ Đạo cẩn thận cất ngọc giản đi, sau đó vươn bàn chân ra vỗ vỗ Thái Xuyên, “Lão đệ à, ngươi còn trẻ. Có rất nhiều Thánh Thú đỉnh cấp muốn gọi ta một tiếng lão ca, nhưng ta cũng không đồng ý. Ha ha, ngươi có biết tại sao không?”
“VÌ sao?” Thái Xuyên hỏi theo bản năng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT