Sắc mặt Quảng Bình rất khó coi, những người này thậm chí còn không muốn nghe hết lời hắn ta nói, đã trực tiếp phân tán đi rồi.
Nhìn đám người đi xa, Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Ta còn tưởng rằng ở đây đều là người của ngươi chứ.”
Mặc dù ở đây không phải đều là người của Quảng Bình, nhưng mà Lam Tiểu Bố thấy người của Quảng Bình ở đây có ít nhất là hai ba mươi người. Có hai mươi, ba mươi người, vậy thì cũng có thể trói chặt mọi người lại, không thể xảy ra chuyện chạy loạn như vậy.
Ánh mắt QUảng Bình liếc qua nhìn Lam Tiểu Bố một chút, từ tốn nói, “Ngươi rất nhanh sẽ biết thôi.” Nói xong câu đó, hắn ta sải bước ra đi vào trong, chỉ chớp mắt đã biến mất.
Lam Tiểu Bố cảm thấy không ổn lắm, thần niệm của hắn lập tức bao lấy chính mình, sau đó sắc mặt hắn nhanh chóng trở nên khó coi. Vậy mà Quảng Bình đã hạ một đạo niệm ký trên người hắn mà hắn còn không biết.
Cái này không đúng lắm, hắn tu luyện đại đạo tự thân, niệm ký của Quảng Bình hạ lúc nào, sao hắn lại không biết được.
Rất nhanh Lam Tiểu Bố đã hiểu ra vì sao mà hắn lại không biết, đó là vì đạo niệm ký của Quảng Bình đã dung hợp vào quy tắc của thế giới này, sau đó im hơi lặng tiếng mà bám vào trên người hắn, giống như một hạt bụi vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT