Nữ tử áo xanh đờ đẫn nhìn Lam Tiểu Bố dễ dàng cầm được Đại Vận Mệnh Thuật trên bàn đá, đây rõ ràng là đồ của nàng, nhưng nàng lại không thể nào đoạt Đại Vận Mệnh Thuật lại.
      “Ngươi…” Nữ tử áo xanh này mặc dù không bị yếu tố bên ngoài quấy nhiễu, nhưng sắc mặt cũng đã thay đổi.
      Nàng biết rất rõ, sau khi mất đi Đại Vận Mệnh Thuật, nàng sẽ không có cơ hội trốn thoát được, cũng chính là không có bất cứ hy vọng nào.
      Lam Tiểu Bố cất Đại Vận Mệnh Thuật đi, nhìn nữ tử áo xanh nói, “Ta chỉ mượn xem một chút, ngươi chờ ta một thời gian, ta tin tưởng nhiều nhất sẽ không quá 50 năm, ta sẽ đến nơi này một lần nữa trả Đại Vận Mệnh Thuật lại cho ngươi, thuận tiện cứu ngươi một chút.”:
      Nói xong câu đó, Lam Tiểu Bố xoay người rời đi. Đối phương không tin hắn, hắn cũng không cần thiết phải lãng phí miệng lưỡi mà giải thích.
      Còn về chuyện chứng đạo vận mệnh, nơi này nhất định không được, đây là bạch sơn của đối phương, hắn không thể chứng đại đạo Vận Mệnh trên pháp bảo của đối phương.
      Mãi đến khi Lam Tiểu Bố bước ra khỏi tiểu viện, biến mất ở bên ngoài bạch sơn, nữ tử mặc áo xanh này mới thở dài, lần nữa khôi phục dáng vẻ không màng danh lợi. Chiếm được là nhờ vận may của ta, mất đi là do số mệnh của ta. Nếu như Đại Vận Mệnh Thuật không còn là của nàng nữa, vậy thì Chân Thường Nguyên nàng cần gì phải cưỡng cầu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play