Vốn dĩ Lam Tiểu Bố không có bao nhiêu hứng thú với Thời Gian Thụ, hắn đã có được Thời Gian Đạo Quyển, đồng thời chứng đại đạo Thời Gian. Đợi qua thêm một khoảng thời gian nữa, đạo tắc Thời Gian của hắn trở nên trôi chảy, phất tay ra là có thể khiến cho thời gian nhất thời chậm lại. Cho dù là đảo ngược thời gian, đối với Lam Tiểu Bố mà nói, tương lai cũng không phải không thể làm được.
      Nhưng sau khi hắn xử lý Thú Hồn Đạo xong, lại cảm nhận được trên Thời Gian sơn có thứ hắn cần.
      Loại cảm giác này rất kỳ quái, Lam Tiểu Bố biết rất rõ đó là vì đại đạo Trường Sinh của hắn hoàn toàn là do quy tắc đại đạo của chính bản thân tạo thành, cho nên mới có cảm giác này. Nếu không thì ở đây có một đống cửu chuyển Thánh Nhân, vì sao không có ai cảm nhận được?
      Cũng bởi vì cái cảm giác này, Lam Tiểu Bố mới quyết định leo lên Thời Gian sơn một chuyến.
      Cho dù Thời Gian Thụ đã bỏ chạy, Lam Tiểu Bố vừa bước chân lên Thời Gian sơn, vẫn cảm nhận được một loại đạo tắc năm tháng mênh mông, loại đạo tắc này có thể tùy tiện pha tạp sinh cơ và đại đạo của một người.
      Nhưng mà loại pha tạp này đối với Lam Tiểu Bố mà nói cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng. Tốc độ Lam Tiểu Bố cực nhanh, chỉ ngắn ngủi một nén nhang, đã đứng trên đỉnh núi Thời Gian sơn.
      Chu vi trên đỉnh núi Thời Gian sơn này cũng chỉ một dặm mà thôi, khi Thời Gian Thụ ở chỗ này, rễ cây hầu như đã chiếm cứ toàn bộ đỉnh núi. Trước đó Trị Di mặc dù cũng đã đến gần đỉnh núi, nhưng mà nàng còn chưa chân chính đặt chân lên đỉnh núi, Thời Gian Thụ đã bỏ chạy, Trị Di vươn tay ra bắt lấy Thời Gian Thụ, nhưng không có lấy được, sau đó nàng ở trên đỉnh núi Thời Gian sơn bị giam cầm một khoảng thời gian, mới đột ngột bị truyền tống đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play