Từ sau khi Lam Tiểu Bố thu hồi cái tinh cầu màu xanh lá lại, Luân Hồi Oa lại phi hành trong hư không hơn ba tháng. Đáng tiếc là, qua ba tháng, vẫn không tìm được bất cứ phương vị nào của Đại Hoang Thần Giới.
      Đồ Võng thở dài, “Sớm biết vậy thì chặn nữ nhân kia lại, nàng nhất định có tọa độ hư không.”
      Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Chưa chắc, nữ nhân này rất có thể cũng đánh bậy đánh bạ mà tìm được tinh cầu kia, nàng có thể cũng đang đi tìm kiếm đường ra.”
      “A, ta biết nơi này…” Bắc Ký đột nhiên vui mừng kêu lên, khi đang nói chuyện, tay của hắn ta còn chỉ về phía hai đạo cực quang ở phía xa.
      KHông đợi Bắc Ký nói, HUyên Tuệ đứng bên cạnh cũng vui mừng nói, “Đúng, cái kia chính là hai đạo cực quang hư không, lúc trước chúng ta cũng từ hai đạo cực quang hư không này mà ra ngoài.”
      Lam Tiểu Bố giật mình, “Các ngươi nói cực quang hư không này nối đến Vô Căn Thần Giới?”
      “Đúng vậy, khi chúng ta đến Vô Căn Thần Giới, chính là đi qua hai đạo cực quang hư không này.” Thiển Kỳ Thánh Nhân nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play